Bài viết của anh Đặng Ngọc Lâm, một người tham gia đăng kí từ rất sớm chứng tỏ anh đã rất háo hức với không khí. Chúng ta cùng xem qua sự chuẩn bị cũng như các ghi chú của anh trong ngày thi 70.3 Ironman ở Đà Nẵng. Bài viết được đăng với sự cho phép của tác giả và giữ nguyên hiện trạng, không tách rời chắp vá dưới mọi hình thức. :)
Hẹn gặp lại anh một ngày không xa.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thứ 5, 07 tháng 10 năm 2015
Tôi tới Đà nẵng từ sáng sớm ngày thứ 5 để chuẩn bị cho cuộcthi 3 môn phối hợp đầu tiên trong đời. Xe đạp đóng thùng, giầy, mũ, … được kiểm tra 2 lượt theo check-list làm sẵn để đảm bảo không thiếu thứ gì nhưng trên đường ra sân bay mới biết là quên đồng hồ Garmin 910xt, cái mà đêm hôm qua tôi bỏ ra cắm điện cho đầy để khỏi phải mang theo cục sạc lỉnh kỉnh.
Nhân viên Vietjetair khá thân thiện và không tính phụ phí cho cái xe đạp của tôi mặc dù nó dài 1,4m và là hành lý quá khổ. Coi như là đầu xuôi để hy vọng đuôi lọt. WTC (World Triathlon Corporation) và VNG khá chu đáo khi có bàn trợ giúp, 1 vài cô áo dài cầm biển welcome, thậm chí còn có 3 cô vũ công múa Apsara ở ngay cổng đến. anh Quang, vespa Đà nẵng đã đứng đợi để đón tôi sẵn. 2 anh em túc tắc đi ăn sáng và cà phê để đợi Hoàng Anh, anh bạn cũng mang xe đạp từ Hà nội vào thi để cùng đi lắp xe. 2 tiếng sau vẫn chưa thấy anh bạn xuất phát, áng chừng sẽ lâu nên chúng tôi bỏ xe qua cửa hàng của anh Cư ở Hùng Vương theo lời giới thiệu của Tú, thành viên 703 Đà nẵng.
Tranh thủ nhờ anh Cư xem giúp tình trạng 2 cái lốp xe ổn không vì tôi rất lo ngại phải vá xe trên đường. Anh Cư nói ok nên tôi chỉ thay 1 xăm xe mang sẵn theo, tháo 2 đèn, mua thêm 1 gọng nước và bảo dưỡng dầu mỡ cùng toàn bộ dây rợ trên xe. Anh Cư hẹn chiều 3h lấy xe nên tôi yên tâm ra hội ngộ vespa 3 miền với các bác Đà nẵng.
Tùng khâm thiên và đội Luala đã ở Hyatt sẵn nên sau khi lấyxe xong tôi gửi bớt đồ chỗ anh Quang rồi đạp xe tới luôn Hyat để đăng ký. Hyatt nằm trên đường đi Hội An, chạy qua rất nhiều khu nghỉ cao cấp resort nên đường khá đẹp và phù hợp cho việc đạp xe.
Vào khu đăng ký, tôi bị choáng ngợp trước dàn xe của các bạn vdv nước ngoài. Lúc dắt xe vào còn định dặn bảo vệ là nhìn giúp con Giant này nhưng sau khi thấy triển lãm Bike Exhibition thì tôi cứ tự nhiên vất xe ở đấy, đảm bảo tuần sau vẫn còn nguyên. Lần đầu tham gia nên cái gì cũng lạ lẫm, may các bạn tình nguyện viên đều người Việt hoặc Phi (nói tiếng Anh rất dễ nghe) nên tôi lần lượt được trải với các khái niệm về chip time, vòng đeo tay wristband, chụp ảnh thẻ, nhận số bib cho đạp và chạy, đề can tattoo sticker cho bơi, mũ bảo hiểm và người hỗ trợ. Toàn các khái niệm lạ lẫm nhưng rất bổ ích cho các lần tham dự sau (nếu có J)
Tôi bắt đầu làm quen với những người bạn mới chỉ biết qua FB mà lần đầu gặp mặt. Hoàng Tú Đà nẵng, Hiếu, Bảo, Nam, a Tiến, a Minh đội VNG vàcác bạn khác.
Mọi việc xong xuôi thì bắt đầu đến việc cho việc thử bơi. Đường bơi hình chữ T và bọn tôi phải bơi thẳng ra biển trước khi rẽ trái theo theo đường bao hình chữ nhật rồi quay lại vào bờ. Các dây phao của đường bơi chưa hoàn chỉnh nên cả cự ly áng chừng 1,8km và tôi hoàn thành trong khoảng 50’. Biển buổi chiều sóng to hơn buổi sáng và tôi cũng đã thử bơi biển Đà nẵng vài lần vào buổi sáng nên rất tự tin vào phần bơi sắp tới.
Lên bờ gặp đội Luala với Tùng Khâm thiên, Minh Do và 1 anh bạn mà sau này tôi mới biết là 1 cao thủ bơi có hạng, Binh Tung.
Tôi chạy nhẹ nhàng trên bờ biển khoảng 3km với Tùng KT rồi quay lại, Tùng tiếp tục chạy tiếp đến hết công viên Biển Đông để đủ khối lượng 10km. Các đội chia tay nhau và hẹn sáng mai 6h30 có mặt để tiếp tục test vào đúng thời gian thi để mô phỏng chính xác đường bơi của cuộc thi.
Tôi về khách sạn chung với đội Luala và đi ngủ lúc 10PM, lịch sinh học đã được cài đặt khoảng 4 tháng gần đây.
Thứ 6, 08 tháng 10 năm 2015
Sáng ngày 2 không có gì khác biệt ngoài việc tôi để quên hộp Gel trong túi đồ để tại nhà anh Quang vespa, tôi ăn tạm 1 củ khoai và 1 quả chuối tìm thấy trong tủ lạnh rồi đạp xe qua Hyatt.
Anh em đã có mặt rất đông tại khu bơi và rất phấn khích.
Mọi việc vẫn giống các buổi bơi trước cho tới khi tôi nhìn thấy 2 bạn Tây chỉ tập mỗi cách lựa theo ngọn sóng rồi guồng tay và chân mạnh để tăng tốc độ vào bờ. Tôi liền tập theo và hậu quả là chuột rút bắp chuối chân trái. Mặt méo xệch, tôi ngồi xuống nước căng cơ và xoa bóp rồi thất thểu cà nhắc đi vào bờ với bao nhiêu kịch bản u ám nhất trong đầu. Lo lắng nhiều cũng chả giúp gì, thôi em đi uống bia rồi mát xa chân rồi hy vọng mọi thứ sẽ ổn thỏa.
Chiều hôm đấy có thêm 1 số đoàn tới đăng ký nên tôi được gặp thêm các bạn facebook khác, Tiêu Phương, Thức, Tự Minh, anh Phước Lộc Việt. Bạn Thuận cũng đạp xe từ Huế vào để cổ vũ mọi người.
Tối đó chúng tôi có 1 bữa Carbo load trong khuôn viên Hyatt,ngay cạnh 2 bể bơi và khu vườn tuyệt đẹp. Cảnh đẹp, đồ ăn ngon, bạn hữu xung quanh, bia Budweiser xếp cao như núi nhưng mà mỗi người chỉ đưa đẩy chút bia và uống nước là chính. Tôi ngậm ngùi bê xách bia còn 4/6 chai quay lại sau khi kết thúc bữa ăn. :)
Thứ 7, 09 tháng 10 năm 2015
Ngày cuối cùng trước giờ lên thớt. Sách dạy là không có tập tành gì vào ngày này cả nhưng khá lo lắng với cái chân nên Tùng và tôi vẫn dậy sớm và phi vào Hyatt làm khoảng 20 phút bơi để kiểm tra thêm. Mọi thứ có vẻ ổn nên tôi quay về cà phê để chuẩn bị ra sân bay đón 2 mẹ con vào cổ vũ. Ku Beo rất phấn khích khi thấy các biểu tượng của Ironman 703 từ sân bay cho tới các băng rôn chăng trên đường phố DN.
Đưa 2 mẹ con về khách sạn xong xuôi, tôi bắt đầu công việccó thể nói là quan trọng nhất của ngày hôm nay: chuẩn bị đồ cho ngày mai.
T1 bag
- Giầy cá Shimano
- Tất Feature
- Mũ bảo hiểm có dán sẵn 3 sticker
- Race Belt cài sẵn vào thắt lưng túi nước Fuel belt
- Dây đeo nhịp tim Garmin
- Kính râm
- Bọc ống tay chống nắng
- Găng tay xe đạp
- GU Gel x 6
- Điện thoại
- Khăn tắm nhỏ
T2 bag:
- Giày chạy Nike
- Đôi tất sạch dự trữ
- GU gel x 6
- Mũ Visor
Túi chính mang xuống transition area
- 2 bình nước xe đạp
- 2 bình nước của thắt lưng chạy
- Snicker
- Chuối
Mọi thứ xong xuôi, tôi đạp xe vào Hyatt còn 2 mẹ con đi xe vespa. Đây coi như là buổi tập cuối cùng vì sau đấy tôi sẽ phải đưa xe vàotrong khu vực tập trung cho ngày mai. Đạp nhẹ nhàng kiểm tra lại đĩa, líp, phanh cũng như 2 lốp trước sau để đảm bảo mọi thứ ở trạng thái tốt nhất.
Buổi đạp nhẹ nhàng cuối cùng trước khi tập kết xe, lần nàycó đội hỗ trợ
Bãi tập kết xe. Mỗi vận động viên có 1 chỗ để xe theo số bib và 1 ô vuông để chứa vật dụng cá nhân cho các lần transit
Con sẽ đi vespa vòng quanh thế giới và trở thành ironman
Làm thủ tục dán số bib ở bắp tay và bắp chân sau. Beo cũng in được 1 số hình và dán để giống bố
Cả gia đình trước giờ chiến đấu
Xong màn dán bib, tôi dẫn cả nhà ra khu bể bơi để vui đùa cùng Beo. Khi bơi ở bể, mặc dù bơi với 1 cự ly rất ngắn chừng 15m nhưng khi anh bạn quay sang hỏi là tôi tập Total Immersion lâu chưa thì tôi biết rằng mình đã đi đúng hướng. Có thể thời gian tập chưa đủ để chuẩn hóa các động tác nhưng tinh thần TI thì rất rõ ràng trong cách bơi của tôi.
4h00 có buổi giới thiệu vắn tắt về 3 đường đua cho ngày mai, tuy nhiên không có gì mới so với các thông tin trên web và tài liệu hướng dẫn ngoại trừ thời gian xuất phát được đẩy sớm lên mấy phút.
Carbo load dinner with Phuong and Giang
Kiểm tra lại các túi đồ 1 lần nữa rồi vào Hyatt. Tôi ở tập trung cùng đội Luala với 1 đội relay và 2 người thi cá nhân. 3 individual (Minh, Loi, Lam) and 1 relay team.Vẫn còn rất lo lắng về cái bắp chuối, tôi nhờBình mát xa để giãn các cơ. Uống xong cốc nước điện giải Hưng pha cho (sau này tôi mới biết là nitework của Herbalife).
Tôi kiểm tra lại đồ đạc 1 lần nữa rồi đi ngủ lúc 11PM. Chậm 2 tiếng so với dự kiến.
Chủ nhật, 10 tháng 5, Race day, trận chiến mà tôi đã chuẩn bị gần nửa năm qua.
Bật dậy lúc 4h30 phút, việc đầu tiên của tôi làm là bước lên bàn cân xem trọng lượng của mình là bao nhiêu. Mấy ngày load carb liên tiếp làm cho cân nặng của tôi tăng đáng kể, gần 85kg.
Kiểm tra lại 3 túi đồ (T1 + T2 + swim bag) lần cuối cùng để đảm bảo đầy đủ mọi thứ, tôi pha nước để đổ vào 2 chai nước xe đạp và 2 chai nước nhỏ dùng cho chạy bộ.
Để toàn bộ đồ vào khu transaition area. Pix
Theo đúng chỉ dẫn, tôi ăn 1 gói GU gel 1 tiếng đồng hồ trướcgiờ đấu và tới khu ăn sáng. Môn đầu tiên là bơi sẽ không lo bị xóc bụng nên tôi ăn khá nhiều để đủ năng lượng cho dự kiến 7 giờ thi đấu liên tục. Bữa ăn đủ cả cơm rang, thịt hun khói, cốc cà phê đặc và 2 quả chuối.
2 anh em chụp ảnh để chúc mừng sinh nhật nhóm xe đạp TDF
Di chuyển tới khu vực bơi, không khí đã nóng lên trông thấy.Tôi khởi động cùng nhóm Luala theo hướng dẫn của Tùng, đặc biệt là phần bắp chuối sau.
Theo hướng dẫn của BTC, các vận động viên thi lần đầu hoặc cần sự chú ý đặc biệt của lực lượng cứu hộ thì có thể yêu cầu đổi sang mũ trắng. Tôi lần lượt rủ các bạn xung quanh đi tìm chố đổi. Hóa ra không phải chỉ mỗi mình tôi lo lắng về vụ này.
Vẫn theo chỉ dẫn, tôi cắn gói Gel thứ 2, 15 phút trước giờ thi đấu và xuống biển làm 50m để quen với nước trước.
6h28 phút, đội chuyên nghiệp và gói VIP xuất phát trước. 2phút sau đó là nam lứa tuổi 18-40 với màu mũ vàng (trừ 1 vài bác mũ trắng). Rất bình tĩnh mặc dù vẫn có thoáng chút lo âu về cái chân trái, tôi xuất phát chậm cuối lượt của mình. Đi bộ ra ngập ngang thân người mới bắt đầu nhẹ nhàng bơi.Thời gian bơi chưa đủ nhiều để tập các kỹ năng bơi cao đầu (head up) để xác định Phương hướng nên tôi xác định ngay từ đầu là sẽ kết hợp cả bơi sải và bơi ếch.Bơi sải trong bể thì tôi mất khoảng 25 sải cho 1 chiều dài bể 25m nên để đơngiản hóa, tôi chọn chiến thuật 30+3 tức là cứ 30 nhịp sải ta lại ngoi lên làm 3 nhịp ếch. 3 nhịp này ngoài việc xác định phương hướng còn giúp tranh thủ thở sâu vài hơi để giúp cho việc bơi đường dài. Hóa ra là cũng có nhiều người bơi tệ như mình. Xung quanh cũng đủ cả ếch, sải, trộn và đặc biệt sau 200m đã thấycó bác nắm dây hoặc bám thuyền cứu hộ để nghỉ, Thâm chí bơi ngửa dưỡng sức. Biết có nhiều người kém như mình nên tôi tự tin hơn. Cái bắp chuối chân tráivẫn ổn sau 200m đầu. Tôi bắt đầu rẽ trái theo phao nổi và túc tắc cũng vượt được 1 số người. Để tránh đám đông bên trong thì tôi chọn bơi hẳn sang mé trái để 1 mình 1 ngựa, không va vào ai cả. Tôi thở trái nên bơi bên trái cũng bất tiện vì phải định hướng liên tục. Thêm được 1 đoạn nữa thì tôi bắt kịp anh Minh Do nhờ vào bộ quần áo tắc kè Operation Smile của bác này. Bác Minh bơi ếch,quan sát tốt hơn sải nên tôi bơi song song bác ý nhưng phía bên phải để tận dụng khả năng quan sát của bác ấy. Được đâu chừng 100m nữa thì kế hoạch nàyphá sản vì tốp mũ đen sau (over 40) bắt đầu ùn ùn kéo đến. Sau khi ăn vài cú đạp, vài cú kéo hông, vài cú vả thì tôi quyết định rời trung lộ ta lại ra bám biên trái. Có điều lần này ra biên hơi quá đà nên khi định hướng thì bị lệch mất 1 đoạn xa. Kệ, tôi cứ từ từ chỉnh lại. Đến khúc cua phải tiếp theo thì tôilại bám kịp bác Minh Do. Bắt đầu từ lúc này thì tôi bơi song song với bờ biển,nhìn ra phía Đông thẳng vào mặt trời nên cũng có phần khó chịu. Thôi thì lại thêm bài bơi nhắm mát cho nó thư giãn rồi túc tắc định hướng khi ngoi lên ếch. Do chân trái bị chuột rút từ hôm trước nên tôi gần như chỉ dùng chân phải để bơi. Cũng may là nước biển nổi hơn và tôi có tập 1 chút Total Immersion nên phần thăng bằng cũng tốt hơn. Hết chiều dài của hình chữ nhật thì lại tiếp tục wave cuối cùng với chị em mũ hồng và relay team mũ xanh ào ào vượtqua. Lần này thì tôi ăn nguyen 1 cú song phi chân ếch của 1 bác Tây vào bụng.Nếu mà là trên bờ và vài năm về trước chắc tôi phải tăng tốc lên nói chuyện phải quấy với bác này nhưng biển không phải là nhà của mình và chân cẳng có vấnđề nên thằng bé đành ngậm ngùi làm hẳn 10 nhịp ếch để tĩnh tâm lại. Túc tắc thếrồi tôi cũng vào tới bờ. Phần bơi là phần tôi ngán nhất trong khi chuẩn bị nêngì thì gì tôi cũng đã qua được phần này. Tôi quay lại chúc mừng bác Minh cũng vừahoàn thành rồi 2 anh em tiến về khu vực transition chuẩn bị cho phần đạp xe. Chân phải cũng bắt đầu có dấu hiệu biểu tình ở bắp đùi sau.
Tổng kết phần bơi:
- Cự ly: 1,95km
- Thời gian: 55:34
- Tốc độ: 2:51/100m
- Số lượng sải: 1,504 x2 = 3,008
- Quãng đường sải: 1,95km / 3,008 = 0,65m
- Tốc độ sải: 54 sải/phút
Đường bơi
Thống số bơi
Nói chung là mọi việc vẫn đúng với dự kiến ban đầu
Cười rất tươi với mọi người xung quanh vì đã qua phần thi khó nhất, tôi chậm rãi đi về khu transition, vừa đi vừa nghe ngóng cả 2 chân.
Tại khu transition, việc đầu tiên của tôi là ngồi xoa bóp cả 2 chân để đảm bảo có thể cầm cự được 111km còn lại trên tổng số 113 km của cuộc thi. Tôi đã tập thay đồ nhiều lần nên thực hiện khá thành thục (tất + giầy + găng tay + ống tay + kính + kiểm tra lại Gel) ngoại trừ 1 động tác: đeo dải băng đo nhịp tim. BTC khuyến cáo không được nude ở khu transition mà lều thay đồ thì xa, lóc cóc đi lại nhỡ chuột rút thì toi nên tôi cứ ngồi loay hoay để đeo dải HR strap. Mất đến hơn 2 phút không ănthua, quay sang thấy mấy chú đàng hoàng thay đồ bên cạnh, tôi bèn cởi áo trisuit ra và thay. Anh Minh Do và Minh Le lần lượt dắt xe qua và xuất phát trước.Ăn thêm quả chuối, cắn thêm 1 gói Gel, uống thêm nửa chai nước, tôi bắt đầu đội mũ và dắt xe tiêp tục cuộc chơi. Sau này xem lại thì T1 của tôi mất 12phút, chậm hơn 5 phút so với dự kiến.
Nhịp tim đo được lúc này là 100 rbm, thời tiết mát mẻ, đường vắng vẻ và quen thuộc nên tôi coi như bắt đầu 1 buổi tập thông thường. Để cuộc thi thật sự thoải mái tôi để nhịp tim ổn định ở Zone 2, mức 140 rpm và căn không vượt quá 150 với tốc độ ổn định chừng 30-32km/h. Thêm 1 cách để giúp cho cuộc thi dễ dàng hơn là chào hỏi rộn rang các chú công an và các bạn tình nguyện viên. Tôi khoác áo đội VNG nên rất nhiều bạn tình nguyện viên biết là người Việt nam và cổ vũ nhiệt tình. Các nhiếp ảnhgia VNG cũng chụp ảnh, quay phim tới tới. Thỉnh thoảng gặp Flycam là tôi đứng hẳn dậy cho đỡ ê mông và giơ tay chào ầm ĩ.
Kết quả bơi vào dạng kém nên elitevà các cao thủ qua hết rồi nên quãng đầu không bị vượt nhiều, tôi thậm chí cònvượt được kha khá các bạn khác trên đường. Lúc vượt Minh Do đoạn bãi bơiMân thái, tôi quay lại dặn bác Minh là 2 anh em mình thay nhau tầu kéo mỗingười 5 km nhé nhưng rồi cuối cùng cũng đường ai nấy chạy. Tôi ở khách sạn đoạn Phạm Văn Đồng nên mới chỉ đạp xe từ công viên biển Đông tới Hyatt nhưng đoạn Mân Thái – cầu Mân Quang – Cầu Thuận Phước tôi đã chạy bộ thử tuần trước trong khi tham dự hội ngộ Vespa 3 miền. Cầu Mân quang không dốc lắm nên tối vượt quadễ dàng nhưng tới cầu Thuận phước thì khác hẳn. Đĩa được chỉnh về nhỏ nhất còn líp to nhất để chậm rãi bò lên đỉnh dốc.
Trong quy định rất ngặt nghèo vềviệc nhận hỗ trợ từ những người không thuộc BTC, việc hỗ trợ bao gồm cả đồuống, gel cũng như sửa chữa xe nên tôi nhắn 2 mẹ con cứ ở nhà ngủ cho nó khỏe,đến tầm 1-2 pm thì ra Hyatt là vừa. Lên đúng tới đỉnh cầu thì gặp 2 bạn đôi Luala đi xe máy qua, tôi nhắn nhờ gọi điện cho bà xã nhờ nhắn là được phép chạy xe máy theo, tôi sẽ quay 3 vòng đường Nguyễn Tất Thành, 2 mẹ con có thể túc tắc chạy vespa theo để tán chuyện cho đỡ buồn. Nếu như khi bơi tôi cứ túc tắc đếm từ 1 – 15 số sải của tay trái (tay đeo đồng hồ) như 1 biện pháp giết thời gian thì ở xe đạp không còn tiết mục đấy. Điện thoại có mang theo nhưng tôi không đủ can đảm để mang ra check in, chụp ảnh hay cập nhật facebook như dự kiến ban đầu vì bắt đầu từ đoạn Nguyễn Tất Thành, chúng tôi phải chạy 3 lap x chừng 20km.Chỉ cần sơ sẩy có thể va chạm do xe phía sau vượt lên hoặc bản thân vượt các xe khác. Bike leg còn có 1 số quy tắc khá ngặt nghèo về cấm núp gió (drafting rule) và thời gian vượt (passing rule) nên tôi cũng khá là cẩn trọng. Các bạn Bike Marshall và Drafting Marshall cuỡi xe ôm chạy vèo vèo trên đường để nhằm bắt các lỗi đó. Để quên đi 3h ê mông trên yên xe, tôi chơi bài quen thuộc là chào hỏi tất cả những ai tôi gặp trên đường: tình nguyện viên, công an giaothông, cảnh sát cơ động, người dân đứng xem 2 bên đường với tỷ lệ chắc khoảng 2-3 phút/ lần. Xe có có cắm sẵn 2 bình nước, 1 bình tôi mang từ nhà đi và 1bình trong túi quà của BTC có dán logo Ironman Vietnam 2015. Tôi cứ lăn tăn mãi có đổi bình nước tại các trạm aid station hay không vì logo cũng tiếc mà bình nước mới mua 300k cũng xót ruột. Cuối cùng thì tôi vẫn nhận bình nước tại các trạm tiếp tế (chỉ có nước lọc) nhưng chỉ uống mấy ngụm rồi dội lên đầu rồi bỏ lại 2 bên đường. Mỗi vòng, trước trạm tiếp nước là tôi lại làm 1 gói gel để sauđó uống nước. Nếu như ở chặng bơi tôi không quan sát được nhiều VDV thì ở chặng này tôi có nhiều thời gian và cơ hội hơn. Khác hẳn với các suy nghĩ ban đầu về thể hình, thể lực của triathlete, tôi thấy cũng đủ các loại kích thước và khuôn dạng. Ông già có, bà cả có, thanh niên thể hình lý tưởng với BMI 20như Tú Hoàng và thần tượng của bạn ấy Crowie (1m8 – 68kg) có mà béo phì (BMI~30 như tôi) cũng không phải là ít. Xe đạp cũng đủ chủng loại từ vài trăm đô tới cả vài chục ngàn cũng không thiếu. Xe của tôi có lắp tay nghỉ (Aero bar) nên thỉnh thoảng tôi cũng sử dụng cho nó giống pờ rồ. Sử dụng Aero bar nghỉ để cơ thể khí động học hơn nhằm tránh cản gió và phần thân trên có thể có 1 chút nghỉ ngơi nhưng sau này xem lại ảnh thì hóa ra tôi dùng sai tư thế hết cả, khuỷu tay phải đưa cao lên hơn chút nữa mới phải.
Tốc độ trung bình đoạn Phạm Văn Đồng đến cầu Mân Quang được tôi duy trì khá tốt ~ 31km/h, sau đoạn leo và thả dốc cầu Thuận phước (chiều đi) cũng vẫn còn hơn 30km/h nên tôi chắc mẩm là có thểđạt avg 30km toàn chặng được vì đoạn Nguyễn Tất Thành đường thẳng, cảnh sát đã ngăn riêng 1 đoạn đường chừng 10km để cho riêng đoàn đua sử dụng. Mọi việc diễn ra đúng như kế hoạch ngoại trừ việc 10km là có 1 lần quay đầu xe nên phải giảm tốc. Sau mỗi đoạn này là các vdv cong mông đạp bù nhưng chưa quen đạp đứng hẳn khỏi yên và chân cẳng chưa ngon nên tôi mặc kệ, cứ giảm tốc rồi tăng lại từ từ.Tốc độ trung bình cứ giảm dần sau mỗi lần cua, mỗi lần khoảng 0,3km/h nhưng nhìn mà sốt hết cả ruột.
Đoạn Nguyễn Tất Thành cũng là đoạn mà nhiều xe hỏng nhất và có vẻ như nó không trừ một ai cả vì tôi thấy rấtnhiều xe đủ các chủng loại pro Cervelo, Spe, … vành carbon cũng đứt gánh như thường. Nhiều bạn lụi hụi vá xe, có bạn được hỗ trợ nhưng cũng nhiều bạn đã ngồi sau xe ôm vác xe về. Tôi vừa đi vừa lo lắng cho cái xe của mình. Ơn giời là cũng ổn cả.
Trên đoạn này tôi vượt qua được Thắng Phạm/ SRC, hình như bác này đi giầy thường, và qua được anh Minh Lê đoạn đổ dốc cầu Thuận Phước chiều về. Đến cuối đường Nguyễn Đức Thọ thì có 1 nhóm anh em xe đạp Đà nẵng đứng giúp tạt nước vào xe và người làm giảm bớt cái nóng của Đà nẵng, lúc này đã là tầm 10h30 và tôi đã đạp được chừng 2h30 phút.Đã thấy rất nhiều bạn chạy, thậm chí là chạy lượt về. Đội này chắc toàn hổ báo.
Tới ngã 3 Phạm Văn Đồng – Võ Nguyên Giáp, thì tôi gặp 2 mẹ con Beo ngồi cổ vũ cùng với đội tình nguyện viên. Theo đúng kế hoạch, tôi chầm chậm đạp nốt 5km còn lại rồi về khu tập kết, transition area, để chuẩn bị cho chặng cuối cùng, chạy 21km trong cái chảo rang Đà nẵng.
Tổng kết phần đạp:
- Cự ly: 90,57km
- Thời gian: 3h13
- Vận tốc trung bình: 28.1km/h
- Vận tốc tối đa: 51.7 km/h
- Nhịp tim trung bình: 139bpm
- Nhịp tim tối đa: 153 bpm
- Calorie: 1,971 Kcal
- Gel: xơi hết 6 gói
Đường đua xe đạp
Thống kê xe đạp
Phần transit từ đạp sang chạy có vẻ đơn giản hơn vì dải băng đo nhịp tim đã được đeo sẵn, tôi chỉ việc thay giày cá sang giày chạy, cài 2 bình nước nhỏ vào thắt lưng chạy bộ, xoay ngược thắt lưng để số Bib quay ra đằng trước, uống nốt ngụm nước trong bình xe đạp, cắn 1 gói Gel rồi lại tiếp tục lên đường. Thời gian transition 2 mất 6 phút, chậm hơn dựkiến 2 phút.
Đoạn này có vợ con đứng và sẽ có nhiều máy ảnh nên mệt mấy cũng phải chè tươi lên đã.
Đi ra khỏi khu transition thì hóa ra tôi vẫn còn thiếu 1 động tác là tháo găng tay xe đạp. Tôi thực hiện vội vã với sự trợ giúp của bạn Nguyễn Anh Tuấn rồi tiếp tục lên đường.
Ở 21km chạy bộ cuối cùng, chúng tôi phải chạy từ Hyatt dọc theo bờ biển rồi quay đầu ở ngã 3 Lê Đức Thọ và chạy vòng lại Hyatt. Tôi bắt đầu chạy lúc khoảng chừng 11h trưa, nhiệt độ lúc đó là 34oC nhưng cảm giác thực tế trên đường là 45oC.
Bài tập brick (đạp + chạy) được tôi thực hiện khá nhiều ở giai đoạn tập cuối nên tôi hầu như không gặp khó khăn gì để bắt đầu chặng cuối cùng này. Ban tổ chức bố trí khá nhiều bàn tiếp nước, chừng 1,5km lại có 1 trạm.
Tôi có may mắn được khoác áo đội VNG và chơi thân, luyện tập với đội Luala nên mặc nhiên tôi có thêm 2 đội cổ vũ hùng hậu cùng Da nang runners, LDR, SRC và tất nhiên với gia đình nhỏ của tôi. Các nhóm cổ vũ của Luala cũng được trải dài trên khắp đường chạy và tiếng anh Lâm cố lên cũng được vang lên với tần suất chừng 15 phút/ lần. Cám ơn các bạn Luala rất nhiều.
Hai mẹ con Beo chạy vespa theo 1 đoạn để cổ vũ.
Cám ơn các bạn VNG nhiều vì bức ảnh rất đẹp, có gia đình bên cạnh, có 2 niềm vui vespa và chạy bộ xuất hiện đồng thời nhưng chặng đường sắp tới chắc sẽ không rộng thênh thang và thẳng tắp thếnày đâu.
Khoảng 3 cây số đầu tiên tôi duy trì tốc độ 8km/h (pace 7:15), đúng pace dự kiến vì sức còn khá và tôi dự kiến hoàn thành chạy trong 2h45. Ngoài ra còn có 1 nguyên nhân buộc tôi phải chạy không nghỉ là ku Beo liên tục bên cạnh hô “bố Lâm cố lên, bố Lâm chạy đi,bố Lâm không được đi bộ”. Có bác bảo rằng Father là “Son’s first hero and daughter’s first love ” mà Hero thì không thể đi bộ được nên phải cố mà chạy. Ở trạm tiếp nước số 2 tôi đành bảo vợ là cho Beo chạy lên trước đợi bố ở cả trạm tiếp nước tiếp theo để cho Beo đỡ bị nắng. Thế là tôi có thể ung dung run – walk mà không sợ bị ai nhắc nhở bên cạnh. ;)
Chạy thêm được chừng 1km tôi gặp anh Phước – Lộc Việt của đội SRC. Anh Phước đưa cả gia đình ra để cổ vũ chúng tôi thi đấu cũng như kiểm tra thử 1 số điểm cho các cuộc thi tới.
Tới công viên biển Đông, tại trạm tiếp nước số 3, đoạn tới là bãi tắm Mân Thái sẽ rất nắng vì không có cây xanh nên tôi nhắc 2 mẹ con đi ăn và cho Beo nghỉ trưa, tầm 2h nhớ có mặt tại Hyatt để đón bố.
4 tháng trước ngày race, tôi gần như chỉ chú ý vào bơi và đạp mà lơ là việc chạy. Lần chạy dài gần nhất là 30km từ tận tháng giữa tháng Giêng để thử cầu Nhật tân cùng hồ Tây với đội Vietnamobile. Từ đó trở đi tôi hầu không chạy riêng rẽ mà chỉ là phần sau của món brick (đạp + chạy), với 1 vài lần có cự ly tối đa 10km (turn up and run,tất niên âm lịch, …). Hà nội vào tháng 4 bắt đầu nắng nóng nhưng không hiểu sao cứ đến cuối tuần là lại mát mẻ hoặc mưa nên tôi cũng không có điều kiện tập heat training nốt. 15 ngày trước race day, tôi lái xe đưa cả nhà vào Đà nẵng tham dự hội ngộ 3 miền của anh em vespa cả nước. Chuyến đi đó giúp tôi làm quen với bơi biển Đà nẵng, chút chút làm quen với đường chạy nhưng 1 tuần liên tiếp lái xe trên đường cộng với bia rượu đã phần nào ảnh hưởng tới kế hoạch tập luyện và thể lực dù tôi đã cố gắng duy trì nếp đi ngủ sớm và tập buổi sáng.
2 mẹ con vừa đi khỏi thì tôi như quả bóng bì xì hơi. Không rõ đây có phải là trạng thái đập đầu vào tường, ‘hit the wall’, mà mọi người hay nhắc tới ở km số 30 khi chạy marathon hay không nhưng lúc này tôi thật sự oải. Mọi người xung quanh cũng ở trạng thái tương tự vì có rất nhiều bạn ngồi phệt ra đường, dựa vào cây để căng cơ hoặc bước cà nhắc trên đường.
Các mẹo mực tự kỷ ám thị bắt đầu được tung ra. Tại sao mày đi thi môn này, mày về đến đích sẽ oai hùng thế nào,tối nay uống bia chém gió ra làm sao, bài viết trên FB phải oách xà lách. Bỏ hết những kế hoạch, dự kiến về thành tích, lúc này tôi chỉ quan tâm là bao lâu nữa là tới cut-off time. Nhìn đồng hồ lúc này là đúng 12h trưa tức là tôi còn tầm 3 tiếng rưỡi nữa để hoàn thành cuộc thi. Chỉ cần đi bộ với tốc độ 5km/h ~ pace 12 là tôi có thể về đích.
Tư tưởng thoải mái thì cơ thể,chân cẳng nó cũng hoạt động dễ dàng hơn. Chiến thuật lúc này không còn là chạy bao nhiêu km rồi đi bộ mà là các mục tiêu gần hơn ví dụ như cái tán cây phía trước, xe tải đỗ trên đường, nhóm tình nguyện viên hay cảnh sát hỗ trợ đoàn đua.
Lúc này thì tôi cũng bắt đầu gặp chị Tiêu Phương chạy ngược trở lại ở cây số 7, tức là chị đang dẫn trước tôi tầm 7km. Phương béo, Nghe Nhim, cũng vượt qua tôi phía cùng chiều, tôi cố gắng chạytheo 1 đoạn để tán phét nhưng không thể nên lại đành lững thững đi sau. Nhìn thấy Phương chạy phía trước càng làm cho quyết tâm về đích của tôi cao hơn vì cả 2 chúng tôi cùng thuộc đội Béo và cũng là đội chạy chậm nhất mà chúngtôi hay gọi là tổ “BÒ” trong nhóm chạy LDR Hà nội. Viễn cảnh chém gió ở công viên Thống nhất và các quán bia làm cho tôi bằng mọi giá phải về đích, không thể khác được. Minh-Quang Phạm cũng bắt đầu xuất hiện ở chiều ngược lại, anh bạn trẻ này đã tham gia DN marathon năm ngoái và 1 vài cuộc thi triathlon trước đó nên 21km này có vẻ không xi nhê gì cả. Vài phút sau đó là Hoàng Tú cùng 1 số anh em DN runners chạy cổ vũ. Tiếp tục 1 bạn trẻ khác là Thắng Phạm đội SRC cũng vượt qua tôi và băng băng chạy trước.
Để giết thời gian và quên đi cái mệt, tôi bắt đầu lân la làm quen và tán gẫu với các bạn xung quanh. 1 bạn Indo chạy cùng tôi đến cuối chặng chạy và hẹn tôi tháng 8 sang Bintang đua tiếp. 1 vài bạn khác thuộc đội Dashing Iron team của Hồng Kông, đội có quân số có thể nói là đông nhất giải này. Tôi huyên thuyên về Hutchison, Lee Ka shing học mót được trên mạng. Ai cũng lắc đầu, lè lưỡi với cái nóng của Đà nẵng.
Ngoài ra tôi còn tự đặt cho mình giải thưởng là cắn nửa gói Gel tại mỗi trạm tiếp nước. Chuẩn bị thấy water station là rút Gel ra chén, lôi nốt bình nước đeo ở thắt lưng ra uống và dội phần còn lại lên người để rồi nạp nước lại. 2 bình nước 200ml có vẻ quá nhỏ cho 1,5km đường đi ~ 15 phút nên tôi bắt đầu học tập các bạn VDV khác bằng cách nhét miếng mút thấm nước lạnh vào trước bụng và sau lưng để nước trong miếng múc nhỏ giọt từ từ giúp làm mát tốt hơn. Tại 1 số trạm có đá lạnh, tôi thâm chí còn nhét vào áo và mũ để giảm nhiệt nhanh hơn. Cứ thế rồi tôi cũng qua được 10km đầu tiên và bắt đầu quay trở lại. Tôi thậm chí còn vượt qua Võ Lợi, thành viên tham gia individual của đội Luala. Đích tới cũng gần hơn và 2 mẹ con Beo cũng bắt đầu quay trở lại cùng tôi.
2 cái bắp chân lúc này cũng bắt đầu lên tiếng. Đường phẳng không sao nhưng mỗi khi lên hoặc xuống vỉa hè, dù chỉ cao chừng 20cm nhưng tôi cũng rất rón rén giảm tốc độ, từ từ bước chân lên hoặc hạ chân xuống. Yếu tố an toàn lúc này được đặt lên hàng đầu. Võ Lợi vượt lại qua tôi đoạn công viên biển Đông. Cách Hyatt chừng 1km, biết chắc chắn mình sẽ về đích, tôi nhắc 2 mẹ con Beo đi trước để gửi xe rồi vòng ra Finish gate trên bãi biển để đợi tôi ở đó. 1km cuối tôi chạy rất chậm, vừa để an toàn vừa để cố thưởng thức nốt nhúng đoạn cuối cùng của hành trình thử thách này, cảm giác mà sẽ phải còn 1 thời gian dài nữa tôi mới được hưởng lại. Cổng chào Hyatt đã tới,tôi chạy nhẹ và lần lượt hifi với hàng loạt cánh tay của các bạn cdv 2 bên. Còn khoảng 200m nữa là tới finish gate, tôi bỏ miếng mút trong người ra, kéo cao ống tay áo chống nắng lên, gỡ mũ và kính ra gửi nhờ 1 bạn vdv đã hoàn thành giữ hộ và tươi cười chạy nốt đoạn cuối về đích.
Tiến về Finish gate, tôi giơ cao 2 tay và nghe bạn MC bắt đầu hô “Đặng Ngọc Lâm, you are a ironman”. Cảmgiác lúc này thật là tuyệt vời, nó xóa đi tất những mệt nhọc trên đường đua, những cảm giác đơn độc khi tập luyện vào mỗi buổi sáng, những lúc độc hành đạp xe cả trăm cây số trên đại lộ Thăng long, những tiếc nuối khi phải lắc đầu trước những party hay các sự kiện khác.
Ngâm người trong nước đá và uống chai bia ngon nhất thế giới của ku Beo đưa cho thiệt là đã quá đi
Anything is possible and we will come back.
Tổng kết phần đạp:
- Cự ly: 21.46km
- Thời gian: 3:23
- Pace trung bình: 9:30
- Nhịp tim trung bình: 142
- Nhịp tim tối đa: 157
- Gel:xơi hết 6 gói
Đường chạy
Thống kê phần chạy
Thời gian hoàn thành cho cả 3 môn là 7h48 phút, tệ hơn 33’ so với dự kiến 7:15 phút. Xếp thứ 124 trong lứa tuổi 35-39, thứ 558 của nam và chung cuộc là 681 trên tổng số chừng 1000 người thi.
Cuộc thi Ironman 70.3 Đà nẵng đã kết thúc và chúng tôi nhận được tin VNG vẫn sẽ tiếp tục giữ nó lại ở VN cho năm 2016. Rất nhiều kế hoạch được đưa ra và chúng tôi lại bắt đầu các hành trình mới.