Ba Môn Phối hợp (Triathlon)

Ba Môn Phối Hợp BLOG

  • Trang chủ.
  • Chủ Trang.
  • Tài Trợ.
  • Lịch thi và Kết quả.
  • Đánh Giá Sản phẩm.

Câu chuyện Phuket

Ironman 70.3 đã chính thức quay trở lại Thái Lan và thời gian thi sẽ là 27/11/2016.


Như từng có một bài viết về Cebu và giải Triathlon tổ chức ở đây, hôm nay tôi viết một bài về giải có thể gọi là lớn nhất ở thời điểm này ở đất nước Thái Lan.




Xét về mặt danh tiếng Du lịch thì rõ ràng Phuket nổi tiếng hơn Cebu nhiều. Ngoài ra còn thuộc về Thái Lan, một nước hàng top trong Khu vực, tuy nhiên Phuket thực sự bây giờ đã mất vị thế một anh lớn trong làng Triathlon của Khu vực. Họ đã từng có những ngày tháng vinh quang cũng như một lịch sử hào hùng với rất nhiều anh tài khu vực.



Xin điểm qua một chút về Triathlon ở Thái Lan. Chẳng là năm 2016, họ sẽ một lần nữa tổ chức giải 70.3, nghe đâu phong phanh sẽ ở Pattaya. Đơn vị tổ chức lần này là sự hợp tác giữa Sunrise Events của triệu phú Uytensu và ông trùm của giải Thailand Tri League, thuộc công ty Sport Master. Hiện tại Thai Tri League đang sở hữu ba giải là Pattaya Triathlon, King's Cup Bangkok Triathlon và Amarin Outdoor Triathlon ở Huahin, toàn là địa danh Du lịch tầm cỡ. Có thể sắp tới tôi có một bài phỏng vấn ông đang sở hữu giải Series này xem sao. :)
Sau 3 năm gián đoạn, Mdot lại có mặt ở Thái Lan.

Ngoài ra, các bạn cũng biết là Thái Lan có Liên đoàn được thành lập từ những năm 2010 và một học viện rất nổi tiếng Thanyapura có góp vốn của một huyền thoại, đó là Christ Macca McCormack. Vậy là mọi người có thể thấy được một Bộ môn được thành lập, tổ chức và đi vào "xã hội hoá" ở Thái Lan chuyên nghiệp như thế nào rồi nhé. 
Khu tổ hợp Thể thao và Triathlon Thanyapura, đã ghê chưa.

Nổi bật lên tất cả về những cuộc thi đó là giải tổ chức ở Phuket và gắn liền với một tập đoàn Khách sạn Trứ danh - Laguna. Hiện tại  Triathlon và Marathon như là một miếng mồi ngon mà tập đoàn này dành cho thể thao cộng đồng. Chúng ta cũng có thể thấy ở Việt Nam một phần nào diễn biến này. Ở Phuket, giải đấu đã có từ năm 1994 tức đã già 20 năm rồi và trong phạm vi bài viết này có thể chia ra giải Laguna Phuket Triathlon ra thành 03 thời kì như thế này.

- Thời kì thứ nhất: 1994 - 2009.

Quãng thời gian này với tên gọi đơn giản là Laguna Phuket Triathlon và cự li khá điển hình và trở thành khuôn mẫu về sau là Bơi 1.8k - Đạp xe 55k và chạy 12K. Cũng có năm thay đổi chút nhưng gần như là không đổi. Có thể nói đây là giải đấu ươm mầm cho khá là nhiều tài năng sau này rực sáng. Nói vậy để thấy là khi họ thi ở Phuket thì họ còn vô danh lắm. Ví dụ là Craig Alexander, vô địch 2002 và 2004. Phải đến 2008, anh mới lên đỉnh cao bằng chức vô địch ở Kona hoặc như Jan Frodeno, nhà vô địch năm 2015 cũng có chức vô địch ở đây năm 2009. 
Craig Walton, nhà vô địch năm 1999.
Frodeno vô địch năm 2009, lúc này anh mới "chỉ đạt" được Huy chương vàng Olympic 2008 thôi đó.

Hiện tại, các nhà vô địch ở giải những năm gần đây cũng chỉ được đánh giá ở mức tiềm năng chứ chưa thể lên đỉnh của thế giới được. Chúng ta cùng chờ xem những năm tới như thế nào.

- Thời kì thứ hai: 2010 - 2012.
Phuket từng là chủ nhà của Asia-Pacific Championship tương tự như Cebu vào năm 2016.

Ba năm ngắn ngủi này được đánh dấu bằng việc hợp tác với WTC và như một cú đánh lớn đó là tổ chức luôn giải Asia Championship cho năm đầu tiên luôn. Quả là WTC đánh giá Phuket rất cao ở mức độ tiềm năng và sức hút. Nhưng giải danh giá Championship này chỉ kéo dài được có 2 năm trước khi hạ cấp xuống thành 70.3 Thailand và ngay sau đó hai bên kết thúc mối lương duyên của mình bằng một thông báo ngắn gọn, giờ vẫn còn thấy trên web. Tôi không rõ số lượng người tham gia là bao nhiêu người nhưng với con số 750 người vào năm 2012 để kết thúc một giải đấu quả là một điều đáng sợ. Một bạn trên diễn đàn bảo là WTC sẽ sẵn sàng stop ngay việc hợp tác nếu không đạt điểm hoà vốn, mà điểm hoà vốn là bạn này nói phải là 1,000VDV. 
Belinda Granger lúc này nhìn trẻ chưa nè. :)

Nói đến đây tôi cứ lo lo cho giải Ironman 70.3 Việt Nam mình các bạn ạ. Hơn một tháng rồi kể từ ngày hết hạn "chim sớm" nhưng giải vẫn chưa qua được mốc 500 người. Nếu giải không được tổ chức nữa thì quả là điều đáng tiếc.

- Thời kì thứ ba: 2013 - nay.

Ngay sau khi WTC rời khỏi cuộc chơi đến lượt Challenge Family xông vào tiếp quản và tất nhiên vẫn Hợp tác với Laguna Phuket. Một điều hay là gần như đây là Mutisport Festival duy nhất của Khu vực châu Á. Tuần đầu tiên là Triathlon và đến tuần sau là Challenge luôn. Cự li thì Challenge vẫn giữ đó là Half, tương đương với 70.3 Ironman. Tôi chưa thực sự hiểu nhiều về văn hoá của Challenge lắm nhưng nhìn vào số lượng đăng kí năm 2014 thì cũng không có gì đột biến. Thậm chí giải năm nay tính đến thời điểm bài viết này ra thì vẫn còn bán vé. Nôm na là không hót. ĐIều này có lẽ họ phải học Cebu.
Hợp tác với Challenge với CEO Felix Walchshofer.

Tôi chia ra như vậy cũng dựa trên những nhìn nhận chủ quan của riêng cá nhân. Để cho một cộng đồng lớn và bền vững thì quả là không dễ. Thôi, thông qua bài viết này cũng chỉ để chúng ta học hỏi cách làm và có một cái nhìn tổng quan chung và đừng quên những bào Long Run. Long Ride hoặc đập gạch cuối tuần này nha.


Không có nhận xét nào:
Nhãn: ba môn phối hợp, challenges, half-ironman, triathlon

Tường thuật Giải Ironman Malaysia - Todd Gilmore - Phần 2.

Phần 2: Chi tiết cuộc thi.


Nếu bạn đọc biết qua về lịch sử các giải mà tôi đã kinh qua thì có thể biết tôi gặp vấn đề với Hệ tiêu hóa khi thi (Gastro Intestinal Stress). Kết quả là các lần bị đó là thời gian chạy của tôi cũng ngang với thời gian chạy và có thể hình dung như thế này: chạy - nôn - chạy - nôn - đi bộ - bụng rỗng không - mồ hôi lạnh - tiếp nước - nôn - đi bộ - cứ thế.

Kết quả ở các giải Ironman của tôi lần lượt là 10:43 (Coeur D'Arlene, 2012); 13:41 (Cairns, 2013); 12:19 (Frankfurt, 2014); DNF (Malaysia, 2014) và 10:35 (Đài Loan, 2015) trước giải ở Malaysia. Ở Đài Loan, nơi tôi có kết quả tốt nhất thì tôi đã bắt đầu một chế độ ăn uống nghiêm ngặt. Tôi định lượng tất cả các thứ tôi ăn vào mỗi tuần. Thế là buổi ăn quan trọng cuối của tôi là rơi vào 3 ngày trước ngày thi và tôi ăn chủ yếu là nạp carb, tránh các chất xơ. Buổi sáng trước ngày thi tôi ăn hỗn hợp Dâu tây, hạt lanh, hạt chia với sữa, thêm chút cà phê nữa. Tôi cũng có tham khảo các chế độ dinh dưỡng với HVL của tôi và từ cô cháu, đang học về Khoa học vận động (Kinesiology) và Dinh dưỡng nên tôi áp dụng luôn


Tôi thức dậy lúc 4:40 và xuất phát ra địa điểm xuất phát cách khoảng 25k cùng với 3 cổ động viên. Đến nơi lúc 5:15. Tại Khu vực để xe, tôi kiểm tra con xe, đặt thức ăn nước uống lên em nó. Các giải Ironman không cho phép để các túi đựng đồ tại khu vực này. Thời tiết tại Mã Lai là rất nóng nên tôi phải để các đồ vật sẵn trong các túi của áo đạp xe trước. Điều này giúp cho việc chuyển tiếp diễn ra nhanh hơn.

Tôi lên kế hoạch cho việc ăn uống các thứ tôi chuẩn vị sẵn khi đạp. Tuy nhiên do cái tủ lạnh của Khách sạn tệ quá nên tôi vứt hết các món vào sáng khi thi. Phương án dự phòng đã được tôi mua sẵn vào ngày hôm trước. Các món không thể thiếu là 4 thanh high5 cùng Gel và 16 viên thuốc muối để dùng trong suốt thời gian đạp xe. 

Về nước uống thì tôi pha sẵn 3 lít điện giải. Một bình 750ml có khoảng  400mg Natri. Tôi không sử dụng các loại như Gatorade vì các món này làm tôi đầy bụng. Phần còn lại tôi để sẵn trên xe và sẽ pha loãng với nước lấy tại các trạm tiếp cho suất phần đua.

Trước khi thi thì tôi uống khoảng 750ml nước điện giải, li cà phê thứ hai và một gói gel 45 phút trước khi xuống nước. Chúng tôi tranh thủ chụp hình cùng nhau cùng với Ramzul và David và tất cả cùng chúc nhau may mắn và đi xuống khu vực xuất phát.

Tôi có một tai nạn nhỏ khi đang tập bơi số là ngón tay cái tôi bị rách do cứa vào cái phao bơi. Không nhiều máu lắm nhưng quả là khó chịu. May quá là phần thi diễn ra trong khu đầm phá nên không có con cá mập nào lảng vảng gần đó. :-)

Phần bơi xuất phát theo từng chặng với từng 4 người một, cứ cách 5 giây là 4 người đi. Ban tổ chức chia các VDV thành 4 nhóm dựa vào thành tích trước đó. Điều này khiến tôi thấy thoải mái hơn và tự tin hơn và chắc chắn điều này khác với việc xuất phát cùng một đoàn người như trước đây. 

Đây là năm thứ hai tôi liên tiếp tôi thi Ironman ở Malaysia. Đường bơi được gắn các phao nổi để định hướng. Giữa các phao cũng có dây nối và các phao nhỏ với cờ xanh gắn trên. Mỗi cái phao cách nhau 40m. Điều này giúp việc quan sát và bơi thẳng dễ dàng hơn. Tôi cứ bám lấy đường phao đó và làm hai vòng. Thế là hoàn thành trong 1:09 và tôi rất hoan hỉ như các bạn đã biết rồi đó. Tôi có thể đẩy nhanh hơn một chút nhưng thôi lên bờ sảng khoái là tốt. Còn rất nhiều phần khác ở phía trước mà.


T1, không có vấn đề gì. Tôi thậm chí còn nghe các cổ động viên gọi to tên tôi nữa chứ.

Khi ở trên xe, tôi có một túi đựng 9 gói Gel, một túi đựng 4 thanh dinh dưỡng và một chai nước để ở túi giữa và hướng đến mốc 180km. Bây giờ là khoảng 8h30 và trời đã nóng rồi. Mọi chuyện có vẻ ổn. Nhịp tim tôi cao hơn dự định một chút và tôi nhắm sẽ đạp nhẹ nhàng ở vòng 1. Tại trạm tiếp nước đầu tiên, tôi đổi bình nước và thấy rằng mình uống nhiều quá. Tại trạm thứ hai, tôi lấy luôn hai bình và cứ thế ở các trạm tiếp theo. Tôi đổ đầy bình nước vào bình gắn phía trước.

Tại km số 30, tôi lao phải một cái lỗ trên đường thế là cái nắp bình trước rơi xuống đường thế là nước cứ bắn ra ngoài hết. Vậy là gần như tôi uống khoảng 6.5 - 7 lít nước cho 5:27 đạp xe. 

Mấy cái hố trên đường quả là vấn đề trên đường đạp nhất là khi bóng cây cũng làm cho việc quan sát nó rất khó. Tôi thấy dường như khoảng 10 bạn phải dừng lại để vá lốp. Tôi chỉ biết mong cho họ gặp may mắn khi gặp phải sự cố này. Liên quan đến việc này, tôi dùng lốp Continental Gator Skins loại 25mm cùng với lớp Kevlar Mr. Tuffy tráng một lớp bột rôm sảy giữa bánh và ruột. Điều này giúp ích ít nhiều đến việc tránh thủng lốp. 

Tôi còn gặp hai vấn đề nữa trong phần đạp xe. Đó là tôi phải nhận phần phạt dừng xe lần đầu. Nghe thiệt là đau lòng nhưng không thể tranh cãi. 3 người chúng tôi đang chơi trò mèo đuổi chuột và khi vượt nhau cũng đúng quy định. Tôi đang đứng thứ hai trong nhóm và không nằm vùng núp gió. Thế là tôi tăng tốc để vượt người phía trước với vận tốc khoảng 42kph và nhịp tim tăng hơn 10%. Tôi giảm tốc thì bạn phía sau lại vượt lên và tôi để cho khoảng cách giữa hai xe là 10m thì ông trọng tài ngồi trên xe mô tô cho tôi một phần phạt. Không có thông báo gì cả và tôi là người duy nhất dính án trong nhóm 9 người.

Vấn đề thứ hai là cái đề điện. Tôi đúng là không có duyên với món này trên xe. Hết gặp hỏng hóc hồi tháng 10 2012 và sửa chữa xong. Tôi đạp 2 lần 200k nữa không có vấn đề gì. Anh thợ sửa xe cũng khuyến cáo tôi mang thêm pin dự phòng và tôi nghe theo. Tôi đã thay luôn pin mới ngay trước ngày thi và đạp đến 60k thì pin chết!! Tôi dừng lại và thay khá nhanh để còn hoàn thành 120k nữa. Như ở Đài Loan, tôi vượt khá nhiều người khi lên dốc ở líp lớn. Tôi tăng tốc mạnh với vòng chân nhiều nhất khi xuống dốc. Tại con dốc dài nhất gần thị trấn Kuah, tôi đạt vận tốc lên đến 77kph khi xuống dốc vẫn giữ được tốc độ 20kph ở các con dốc tiếp theo. 

Không còn vấn đề gì nữa. Vận tốc tôi đạt trung bình là 32.5kph trong 40K đầu. Đến Km 140 thì tôi đạt được gần 35kpm thế là bị dính phạt. Cùng với việc dừng thay pin và đi tè sau đó thì theo đồng hồ Garmin tôi đạp 5:17 và vận tốc trung bình là 34.4kph. Thực tế là thời gian của tôi là 5:27 vì các vấn đề trên.

Điểm chuyến tiếp T2 quả là phần đã nhất của cuộc thi. Đó là một nơi có điều hòa mát lạnh cách 250m so với đường chạy. Và ngoài đường chạy thì nhiệt độ lên đến 34 độ C rồi. Tôi chuyển tiếp không quá nhanh cũng không quá chậm. Tôi mang tất và bắt đầu chạy. Km đầu tiên là hơi nhanh khi tôi chạy pace 4:45. Tôi bắt đầu hi vọng sẽ hoàn thành ở pace 5 và chung cuộc là 3:30 cho phần Marathon này. Tôi cũng định sẽ đi bộ ở các khu vực tiếp nước để bổ sung đủ và làm mát cơ thể chút xíu.

Tôi thực hiện đúng kế hoạch đưa ra đến km số 12. Đồng hồ chỉ ra pace của tôi là 5:45. May mắn là cơ thể tôi lúc đó khá ổn và việc tiếp nước đều trơn tru. Tôi không mang theo đai đựng nước mà chỉ cầm một bình 220ml. Đến trạm nào tôi cũng đổ đầy bình và không quên uống một hoặc hai hớp coke. Phần dinh dưỡng của tôi còn lại là một thanh Honey Stinger và Clif Shot và 7 viên thuốc muối cho toàn bộ chặng đường.
Năm nay khu vực về đích không đặt tại điểm T2 nữa. Ban tổ chức dời ra khu vực biển và gần với Khách sạn của chúng tôi. Sau 23k tôi nhớ đến câu nói của thằng con trai tôi là vì sao tôi lại tập luyện nhiều vậy. Tôi bảo là một là bố tập để vận động quyên góp tiền cho các bạn trẻ em. Thứ hai là cố gắng để đi đến giải vô địch thế giới Kona. Tôi biết chắc là nếu nằm trong Top 4 nhóm tuổi thì tôi sẽ có vé. Ở Đài Loan, tôi đã xếp thứ 3 rồi con chuột nó rút ở những cây số cuối thế là tôi đứng thứ 9. Bằng những tính toán của mình, tôi sẽ có thể đạt được

Cái đồng hồ Garmin của tôi hết pin tại km số 24. Đến lúc này tôi biết đang đứng ở thứ 9 cũng không chắc là tôi có thể đẩy nhanh hơn được không. Bằng cảm nhận, tôi biết tôi có thể làm được. Tôi đã từng đạt thời gian tốt nhất ở giải 70.3 mà không cần hỗ trợ từ thiết bị đo nhịp tim. Tôi tập trung vào phom chạy và nhìn vào các bảng đánh dấu đường phía trước. Tôi vượt một số người và gần như không đi bộ trong suốt 2 trạm nước cuối cùng. Tôi cũng không biết mình đang ở đâu trong nhóm tuổi của tôi nhưng cố không để ai vượt mình. Hai cây cuối thì tôi bắt đầu tăng tốc và ngoái nhìn lại xem có ai phía sau mình không khi cách đích vài trăm mét để đảm bảo về đích hoành tráng.



Tại vạch đích, nơi các người thân của tôi đang đợi và thằng nhóc con tôi nói Bố ơi, bố về thứ 4 rồi. Và thế là tin tức bắt đầu lan ra cho tất cả bạn bè tôi biết, tôi về thứ 4 và Kona đã nằm trong tay ta. Chúng tôi rất phấn khích và năm sau sẽ là mục tiêu đứng nhất Ironman và Kona nữa. 

Khi tôi viết những cái này thì đúng là tôi tôi còn không tin nữa là. Lúc 32 tuổi tôi đã bể phom rồi với 92kg. Nay ở tuổi 44 tôi đã đứng hàng top 1% của những người hoàn thành Ironman. Tôi giảm cân nè trong suốt 6 năm tập luyện và phát hiện ra bộ môn này. Tôi có một sức khỏe tốt và một cuộc sống cân bằng. Ngoài ra tôi cũng tham gia các hoạt động từ thiện nữa chứ. Ở một bài viết khác tôi sẽ đưa ra các tấm hình trước đây của tôi và cách nào tôi đạt được như ngày nay.

Bạn có thể đọc thêm các bài viết về Todd Gilmore cũng như những đóng góp của anh ở đất nước chúng ta. Theo như trên Blog của ảnh: ảnh tự nhận mình bên cạnh một VDV Triathlon, anh là một người cha của 3 đứa con. Anh muốn thông qua các hoạt động thể thao của mình để quyên góp tiền cho tổ chức từ thiện Newborns Vietnam và Heartbeat Vietnam. Quả là một con người rất đáng để chúng ta phải học hỏi.

Chúc ảnh và gia đình có một sức khỏe cho chặng đường phía trước. :)
Không có nhận xét nào:
Nhãn: ironman, triathlete

Tường thuật Giải Ironman Malaysia - Todd Gilmore - Phần 1.

Dưới đây là bài viết trên Blog của bác Todd Gilmore, một người Canada hiện đang sinh sống tại Sài Gòn. Bác này cũng thuộc hàng cứng cựa rồi. Tôi có dịp gặp bác lần đầu ở giải Danang Triathlon năm 2012. Dưới đây là bài viết của bác về giải Ironman Malaysia diễn ra vào 14/11 vừa rồi. Xin được chuyển đến bạn đọc bản dịch được sự cho phép của bác. Các hình ảnh này được lấy từ trang FB cá nhân của bác.



Phần 1 - Chuẩn bị cho Ironman Malaysia.

Năm nay, theo số liệu trên Strava và Training Peaks, tôi chạy 92 buổi với tổng quãng đường 897.7km trong thời gian 72h 38 phút. Phần đạp xe là phần tôi khoái nhứt và cũng là món tôi để ý nhất. Do đó tổng thời gian đạp xe của tôi là 358:41 giờ và đi hết 11,320.3km và hầu hết là thời gian mông trên yên của con xe Road. Tôi đạp 2 đến 3 lần tuần và thường là khá dài. Thời gian xuất phát của tơi rơi vào khoảng 4:45 đến 5 giờ sáng và đến chỗ làm vào lúc 7 giờ sáng sau khi gửi xe, tắm táp sạch sẽ. Như vậy mỗi sáng tôi đạp khoảng từ 55 đến 65km. Còn khi đạp về nhà thường dài hơn chút đỉnh 15k vì tuyến đường hơi khác. Buổi trưa thì thông thường tôi hay bơi trong 40 phút hoặc đễnh một giấc. Một tuần chắc là 2 lần ngủ trưa. Về đạp dài thì tôi làm vào ngày cuối tuần và hay đạp lên đến 190 - 200km một buổi để chuẩn bị cho Ironman Malaysia sắp đến.


Trong khi đó thì Bơi lại là món tôi tôi ít chú ý đến nhất. Năm vừa rồi, kết quả của tôi khá tốt ở Ironman Đài Loan và 70.3 Ironman ở Đà Nẵng. Có được điều này là nhờ thói quen tuần tôi bơi 3 buổi. Tuy nhiên còn 3 tháng nữa thì tôi lại bơi ít hơn mà thay vào đó là tuần 2 buổi tôi đi tập Gym. Kết quả là ở Mã Lai vừa rồi tôi bơi hết 1 giờ 09 phút không có áo Wetsuit và đây là kết quả tốt thứ hai của tôi. Vậy mà vẫn chậm hơn kết quả 1 giờ 1 phút ở Đài Loan (có wetsuit). Vấn đề ở đây là thể lực là điều cốt lõi chứ không phải là bộ áo quần đâu.

Đúng là việc tập luyện cho Ironman Malaysia đợt này quả là khó khăn với công việc quá bận rộn. Cuối tháng 8 thì tôi chỉ tăng được khoảng 25% trong bài Training Stress (hổng hiểu ý nghĩa vì ổng dùng Training Peaks). Sau đó 3 tuần thì tôi cho cơ thể mình nghỉ ngơi trong 4 ngày và chỉ có ngủ mà thôi. Tiếp đó tôi cũng chỉ đạt một nữa chỉ tiêu tập (Ramp Rate). So sánh một chút với sự chuẩn bị cho giải Đài Loan thì tôi đạt 108 Cronic Training thì nay cho Malaysia thì tôi chỉ đạt có 87. Tuy nhiên tôi lại thấy rất khỏe và ổn định cho kì thi này. Đây đã là cuộc thi thứ 5 cự li Ironman trong vòng 27 tháng vừa qua với thời gian nghỉ chỉ có 3 tuần. Đến gần ngày thi thì tôi hoàn toàn thấy ổn và rất tự tin, sáng hôm thi thì chỉ số cân bằng áp lực tập luyện (Training Stress Balance) của tôi là 21, trong khi đó ở các giải khác là 20 đến 55.


Cuộc thi diễn ra vào ngày 14 tháng 11 và lần tập nặng cuối cùng của tôi trước đó 13 ngày, tức là ngày 1/11. Ngày đó, tôi đạp xe 148km trong 4h33m và bồi thêm 6.7km chạy đập gạch nữa. Trong tuần đó, tôi hoàn thành khối lượng tập trong 13h08m. Trong đó bơi chỉ có 1h24m trong bể với có 2 bài vì tôi bị dính cái tai nạn vào ngày 23/10. Thời gian còn lại là 7h11m cho 3 buổi đạp xe và 2h59m cho 3 buổi chạy.

Bài tập chạy nặng cuối cùng của tôi rơi vào thứ 6 ngày 30/10 với cự li 23k. Đây cũng là cự li dài nhất mà tôi chuẩn bị cho giải. Ngoài ra, tôi còn xử thêm tuần 2 buổi tập Gym với PT. Bọn tôi tập cho phần đùi và thân là nhiều. Thực ra tôi đã làm điều này trong 5 năm qua và tôi thấy nó rất cần thiết cho những phần sau. Phần thân và các cơ dành cho chạy bộ nếu khỏe thì sẽ giúp bạn rất nhiều. Các phần bổ trợ này sẽ giúp ổn định cơ thể và nâng cao khả năng tránh các chấn thương.

Hai tuần trước ngày thi thì thời gian tập của tôi là 9h52m trong đó bơi khoảng 8km trong 2 buổi với tổng thời gian 2h13m. Đạp xe thì 3 buổi trong 4h22m với buổi tập dài nhất là 2h33m với nội dung Interval. Chạy thì tôi có 2 bài với tổng thời gian 1h42m.

Lịch tập vào tuần thi đấu của tôi bắt đầu với bài chạy nhẹ vào giờ trưa và khoảng 1h33m đạp vào ngày hôm sau. Rồi tôi bay đi Langkawi và 2 ngày trước ngày thi thì tôi xử thêm một phần ngắn cho đủ 3 môn. Thứ sáu nghỉ ngơi và đợi chờ ngày trọng đại vào thứ bảy. Tôi sẽ cập nhật vào các các bài viết sau.

Để kết thúc mục này, thì các bạn có thể thấy thời gian tập của tôi thay đổi từ khoảng 4h30m đầu tháng 9 và lên đến 16h49m. Trung bình là khoảng 13h trong vòng 4 tháng. Các tháng trước đó thì có thể trung bình lên đến 15h và tối đa là lên đến 20 giờ.

Mời các bạn xem tiếp phần 2 :)
Không có nhận xét nào:
Nhãn: ironman, triathlete

Bản đồ Triathlon Đông Nam Á - Việt Nam đứng chỗ mô?

Đông Nam Á (gọi tắt là DNA đi cho nó dễ viết) là một vùng trũng mà các bình luận viên bóng đá rất thích nói. Rồi ai cũng biết là ở đây có cái kì Đại hội SEA Games cũng hoành tá tráng nhưng cũng đầy rẫy kiểu cạnh tranh theo dân tộc cực đoan. Nước nào có môn nào lạ là cứ đưa vô để lấy thành tích. Ôi, cái bệnh thành tích này nó nặng nề quá đê.


Thôi thì cứ tạm chia ra là ở DNA là có hai cụm nước đi. Cái này tôi nhớ có đọc loáng thoáng ở đâu nhưng không nhớ nguồn nên cứ tạm thế này:



- Cụm A: Thái, Mã, Nam Dương, Tân Gia Ba, Phi và Việt

- Cụm B: các nước còn lại, chắc bạn đọc cũng biết nên khỏi viết.
Linh vật cho Triathlon của SEA Games vừa rồi ở Singapore. Kì tới tổ chức tại Mã Lai nên anh em yên tâm là có tổ chức nhé. Còn như tổ chức ở mình thì chưa chắc :)


Cụm A cho đến những năm 2015 này may mắn hơn chút là có nền kinh tế phát triển hơn Cụm B nên đó là tiền đề để cho các anh công ty tổ chức Triathlon xông vô kiếm ăn. Vậy thì bài viết này giới hạn trong việc đánh giá xem Việt Nam đứng ở mô trong 6 nước Cụm A nhé. Tôi chia ra làm 4 tiêu chí đánh giá, nước nào đứng đầu mỗi tiêu chí là được tối đa 6 điểm và chia nhỏ dần. 

1. Căn cứ vào giải năm nay tại quê nhà chúng ta đê. Các VDV trong khu vực đổ về như sau. Số liệu được lấy tại thời điểm cuối tháng 11/2015. Tại sao lại chọn giải ở Việt Nam, vì đơn giản là chọn giải như ở Phi đi thì họ có đến 70% rồi, chơi sao nổi.

- Tân: 112 VDV - 6 điểm
- Phi: 73 VDV    - 5 điểm
- Việt: 44 VDV  - 4 điểm
- Mã: 29 VDV    - 3 điểm
- Thái: 13 VDV  - 2 điểm
- Nam: 3 VDV    - 1 điểm

2. Căn cứ vào số lượng giải trên trang secondwindmagazine.com của năm 2015 thì có kết quả như sau. Tôi chọn trang này vì số liệu đầy đủ và cập nhật hơn so với Tri Mapper.

- Mã: 12 giải             - 6 điểm
- Tân Gia Ba: 11 giải - 4 điểm
- Thái: 11 giải          - 4 điểm 
- Phi: 10 giải            - 3 điểm
- Nam Dương: 3 giải - 2 điểm
- Việt: 1 giải            - 1 điểm


3. Thương hiệu lớn. Cứ mỗi thương hiệu lớn tầm cỡ Challenge, WTC và Xterra cho 2 điểm đi, các giải khác 1 điểm nhé.

- Phi: 2 giải Challenge, 4 WTC, 1 Xterra: 14 điểm + 3 điểm giải nhỏ: 17 điểm (1) - 6 điểm
- Mã: 2 WTC, 1 Xterra: 6 điểm + 9 điểm giải nhỏ: 15 điểm                            (2) - 5 điểm
- Thái: 1 giải Challenge: 2 điểm; 10 giải nhỏ: 12 điểm                                  (3) - 4 điểm
- Tân: 11 giải nhỏ: 11 điểm                                                                        (4) - 3 điểm
- Nam Dương: 1 WTC: 2 điểm + 2 điểm: 4 điểm                                          (5) - 2 điểm
- Việt Nam: 1 WTC: 2 điểm                                                                        (6) - 1 điểm

4. Tham gia ở đấu trường quốc tế. Tôi chọn giải Asian Games đi và tiêu chí lựa chọn là số VDV tham gia. Quốc gia nào càng đầu tư thì họ càng có nhiều người thi đấu, thế thôi. Quan trọng nữa đó là họ có Liên đoàn mới được thi đấu đó nghen. :)

- Phi: 11 VDV trong 3 kì Asian Games:  - 6 điểm
- Thái: 6 VDV                                    - 5 điểm
- Mã: 5 VDV                                      - 4 điểm
- Các nước khác: khỏi tính nhé


Tổng số điểm cuối cùng:

- Phi Luật Tân: 20 điểm
- Mã: 18 điểm
- Thái: 15 điểm
- Tân Gia Ba: 13 điểm
- Việt: 6 điểm
- Nam Dương: 5 điểm


Vậy thì sau khi đi một vòng thì chắc các bạn cũng đoán ra được rồi đúng không. Chúng ta chắc chắn là đang đứng trên Indonesia chút xíu thôi. Nhưng kì thực là tương đương.

Cam Bốt kì SEA Games vừa rồi có 2 VDV tham gia nhé

Lớp Hội thảo về Triathlon tổ chức tại Miến Điện nè. Oách chưa.


Ngoài ra là ở các nước Cụm B như Cam Bốt và Miến Điện cũng đã có các hoạt động tuy âm thầm nhưng hứa hẹn sẽ góp vui được ít nhiều. Kì SEA Games vừa rồi, mỗi nước cũng có 2 VDV tham gia nội dung của Nam đó. Anh em nào muốn tham khảo nội dung và kết quả chi tiết của các VDV tham gia SEA Games 2015 thì tham khảo ở đây nha. 

Còn chúng ta ư, chắc chắn một điều là chúng ta còn rất nhiều việc phải làm. À quên tiết lộ một tin nữa là 2016 chúng ta sẽ có một giải thuộc hệ thống Challenge nữa. Anh em chuẩn bị tinh thần để chiến tại Nha Trang đi là vừa. :)

Challenge, thêm một Đại gia nữa vào Việt Nam. :)

Thống kê này tham khảo chút cho vui thôi. Toàn bộ hệ thống điểm và các tiêu chí này tui tự nghĩ ra để làm phép so sánh dẫn nhập chút chút.
Không có nhận xét nào:
Nhãn: ba môn phối hợp, triathlon

Weekly Training Log - Người Huế ở Huế.

Tuần vừa rồi, bên cạnh giải Cần Giờ Marathon, một giải được tổ chức bởi anh em SRC cực kì thành công, tôi và chúng bạn Danang Runners ra Huế để chiến một giải. Dịch nôm na ra cho vui là giải "Bình Minh trên Kinh Thành" với các nội dung 21K và 10K.

Và tất nhiên là vui khỏi nói rồi. :)

Thế này này, tuần vừa rồi thì chắc ai cũng biết đến Paris và chỉ để đơn giản hướng về Paris tôi bật bài "American in Paris" của George Gershwin vào chiều thứ 6 trước khi rời chỗ làm. Thế là tôi tự hỏi không biết ngày chạy sắp tới mình có được có cái cảm giác "được về nhà" hay không? 

Sáng thứ bảy tranh thủ dọn dẹp nhà cửa, trông con để lấy lòng vợ xong xuôi, tôi ra xe giường nằm hướng về Kinh đô một thời. Cơn chóng mặt ập đến khi tôi đang nói chuyện lịch sử với anh chàng người London Eddie. Chóng mặt dã man luôn và tôi chẳng hiểu tại sao. Nhóm chúng tôi đi đủ mọi loại phương tiện ra Huế khoảng 15 người. Tôi còn tính đạp xe ra để khai trương cái Strava mới luôn nhưng đành gác lại chờ dịp khác. Mọi người ra đến Huế có vẻ sung sướng tợn vì họ sẽ nói đến các món họ sẽ ăn, các địa điểm sẽ đi. Tinh thần lên cao thấy rõ. Ăn uống, chơi bời, tụ tập âu cũng là những thứ giá trị công thêm mà thể thao mang lại mà.

Tôi đi ngủ cũng không sớm lắm tầm 11h một tí và dậy lúc gần 5h. Cũng tương đối ngon giấc và tôi đồ rằng nhóm bạn ở chung chắc sẽ có một đêm vất vả vì mất ngủ đây. Quả thật vậy, 2h giờ sáng đi ngủ luôn :) Vậy mà khi tôi có mặt thì cũng đã đông đủ mọi người rồi. Quả thật, chơi là chơi và chạy là chiến. Nhóm các bạn Huế cũng đã chuẩn bị việc tiếp đón quá ngon lành để tạo ra một không khí thoải mái cho mọi người vào những ngày cuối tuần.

Sáng sớm hôm sau, non 6h, chúng tôi xuất phát tại Cổng Ngọ môn. Cái cổng mới được trùng tu lại nhìn phát ớn vậy mà quảng trường ở phía trước chắc cũng phải có hơn 500 cụ tập thể dục theo nhạc. Đến bây giờ tôi cũng không hiểu nổi tại sao cũng những động tác đó nó len lỏi từ Nam ra Bắc, từ bãi biển đến kinh thành. Nó xấu chi lạ. :)

Thôi xuất phát thôi, nhóm 21K chạy trước và làm một vòng khoảng 3.5K quanh Hoàng Thành. Ôi những con đường Lê Huân, Đoàn Thị Điểm, 23/8 quả là những bình rượu lâu ngày, càng già càng đã. Những hàng cây bện vào nhau và thấp thoáng phía bờ thành là mặt trời đã mọc. Người xưa khi họ đón ánh nắng khi mặt trời vừa qua bờ thành cao 3.7m này chắc phải mong chờ lắm. Đường phố tĩnh lặng và 3 chúng tôi cùng với một ku đạp xe hộ tống mang theo nước, bánh trái tiếp tế. Thiệt là dễ thương quá đi.

Và lại là 3 chúng tôi cùng ra khỏi thành, hướng về Kim Long, Thiên Mụ. Con đường này một bên là sông, một bên là những căn nhà xen kẽ với những cái cổng rêu phong, chứng nhân cho những gia tộc bề thế 200 năm trước đã tạo ra một trong những điểm ấn tượng nhất cho toàn bộ chặng đường. Con đường phía sau chùa ngai ngái một mùi gỗ ẩm và dường như cũng báo Huế thôn quê đã ở ngay đây. Đó là cánh đồng, xa xa là đồi thông của chùa. Tôi nói thông là loại cây phải do con người trồng vào với mục đích củng cố cho xác tín quân tử của mình chứ ít khi nó tự mọc được. Rồi mùi ruốc từ quán bún bên đường thơm nồng mà tôi cam đoan nghe mùi đó là biết tô bún ngon cỡ mô luôn, tiếc là không dừng chân để ăn được.

Vẫn là 3 chúng tôi đều đặn vượt qua cầu Dã Viên (đừng nhầm là cầu Bạch Hổ nhe, sai trầm trọng đó) đầy nắng để vào trung tâm thành phố ở đường Lê Lợi, Hà Nội, Hùng Vương. Quả thật tôi lại được thấy sự tương phản của hai bờ mà trước đó tôi đã biết rất nhiều. Các bạn Huế đã bố trí những cung đường rợp bóng cây, thi thoảng có chút nắng thôi để làm cho những tấm hình đẹp hơn. Một điểm này tôi cần chia sẻ là tôi đã biết đến những khoảng cách mà tôi sẽ chạy nên thú thật điều đó rất dễ chịu. À, mình sẽ cua ở chỗ này, đoạn này còn mấy cái ngã ba nữa rồi xong, đoạn này chạy phía trái cho khỏi nắng. Huế gần tôi là như rứa đó.

Hồi tôi là sinh viên, sau một buổi chiều tập võ mà không có xe về, tôi xách ba lô và làm một cuốc đi bộ về nhà. Tôi có ý tưởng này là vì dân du lịch họ cứ đi bộ miết còn mình thử nghĩ mình là một người du lịch xem có gì khác, có gì mới không. Thế là tôi cứ đi bất định, đói mua mì ổ gặm và dường như sau buổi đó tôi hiểu Huế hơn một chút, dù lúc đó đã ở tuổi 20.

Lần này là 30 tuổi rồi, tôi về với tư cách người phương xa ghé lại nhưng đúng là những kỉ niệm không bao giờ phai, tôi chạy và cười ở cầu Tràng Tiền rồi rút những mét cuối cùng với các bạn khác đang chờ ở vạch đích. 1h47m cho 19K và vẫn 3 người chúng tôi về đích cùng lần. Xong rồi, nhẹ nhàng quá đó chứ.

Thay cho lời kết, tôi nghĩ phần tưởng niệm trong kí ức như một vòng xoắn ốc nhưng nó không theo một chiều nào cả. Chúng ta có thể lập lại một điểm nhìn nhưng có thể ở một cao độ quan sát cao hoặc thấp hơn. Rồi cứ như vậy. Con người chúng ta lớn lên với rất nhiều những hằng số tuy nhiên những hằng số đó tôi không cho nó bất định mà luôn thay đổi. Thay đổi để thấy thế giới rộng hơn và khỏi bị chi phối những tin về Paris.

Về Paris ư, tối hôm sau tôi lại xem Midnight in Paris của lão đại Woody Allen. Paris của tôi với đó là Scott và Zelda, Stein, Hemingway, Dalí, Man Ray, Lautrec,...

Toàn bộ ảnh ở bài viết này mượn của tất cả các bạn support ở Huế. Các bạn đã tổ chức một buổi chạy rất đáng nhớ. Cám ơn các bạn.

Hẹn gặp lại. :)
Không có nhận xét nào:
Nhãn: Hue, newbalance, running, su kien, training, weekly news

Cận cảnh Xe đạp - Ceepo Viper 2015.

Tôi mở màn cho mục mới với tên gọi "Cận cảnh Xe đạp" và lấy con xe đầu tiên của mình làm thí nghiệm. Với hi vọng mục này sẽ giúp đưa đến bạn đọc những đặc tính, các đơn vị cấu thành con xe cùng các tiêu chí kĩ thuật bên trong.
Trước khi vô bài show cái hình ở trên mạng đã nè. :)
Sơ lược về hãng xe này một chút. Đây là xe của hãng Ceepo, Nhật Bản, được thành lập bởi ông kĩ sư cơ khí Nobuyuki Tanaka vào năm 2003. Hãng này cũng bé tí xíu với chỉ có 12 nhân viên đóng tại thành phố Aichi,  Một điều kì lạ là Nhật Bản gần như là cường quốc của Marathon và cũng có hệ thống giải Ironman đầy đủ nhưng các hãng thể thao từ đất nước Phù Tang cho Triathlon thì cực kì hẻo.
Ông chủ xe đứng cạnh chiếc Climax, chiếc xe cao giá nhất từng sản xuất nay dừng lại rồi, không hiểu vì sao

Về dòng sản phẩm thì Ceepo cũng chỉ có 4 dòng quốc tế là 1 dòng bán cho thị trường Nhật. Đó là Viper, Katana, Venom, Stinger, Mamba. Tên gì mà toàn thấy rắn, thuốc độc, nọc không, duy chỉ có Katana là nghe còn có chất Nhật tí. Mà thôi không sao, ra sân chơi toàn cầu là cứ quốc tế hóa cho bà con dễ đọc, dễ nhớ là được ngay.
Các dòng xe của Ceepo năm 2016.

Còn con xe của tôi, tôi có được cũng là một câu chuyện khá là thú vị. Anh chàng Todd, người Gia Nã Đại ổng đi thi Ironman Taiwan năm 2015 và bốc thăm trúng được. Có thể nói các giải ở Đài Loan quy tụ nhiều thương hiệu về tài trợ lắm vì dù gì Đài Loan cũng là nơi sản xuất của rất nhiều thương hiệu Triathlon. Ceepo cũng không ngoại lệ và tài trợ khủng luôn. Thế là ông Todd này ráp luôn con xe ở Expo bên đó và cùng với con Trek Speed Concept 9 màu đen, ông mang về Việt Nam 2 con. Vậy là thương hiệu Ceepo có mặt ở đất nước chữ S này. Tôi thì biết ông Todd từ thời 2012 ở giải Đà Nẵng, lúc đó ổng là nhà vô địch, đi con xe Felt rất ấn tượng rồi gặp lại ổng ở Ironman 70.3 Đà Nẵng và được biết anh Bằng và ổng là kì phùng địch thủ.

Sau một hồi chat chit chuyên môn trên facebook (lại là fb) thì ổng nói có ý bán lại một trong hai con xe, mày thích con nào. Con nào tao cũng thích cả nhưng thôi đi giá trên trời thì làm sao mà tao mua được. Ổng nói mày cứ vào coi, tao để giá cost cho mày. Ui chà, giá cost cũng là giấc mơ của tao. Thôi quên đi. Nói là quên nhưng kì thực tôi vẫn ấp ủ em nó và vào Sài gòn để tán phét vừa ngắm em xe cho đỡ ghiền. Đến đây, tôi may mắn gặp anh giáo sư Vũ, kể câu chuyện cho anh nghe. Thế là anh nói hỗ trợ kinh phí giúp tôi rước em xe về. Nghe như là chuyện sét đánh vậy, nhưng sét đánh tốt không hà. :) Rồi sau buổi gặp ông Todd này còn nói mày thanh toán chậm cho tao cũng được. Cái gì thế này, tôi gặp may mắn đến hai lần nên liều nhắm mắt đưa chân. Quất.
Đây, tấm hình trao giải cho bác Todd với ông Tanaka tại Ironman Taiwan thàng 4 vừa rồi (sorry Todd for using without asking). :)

Ngày hẹn gặp em nó ở Tiệm Xe đạp - The Bike Shop của anh chàng David, cũng là một nhân vật tôi có biết (haha thế giới Triathlon ở Việt Nam sao nhỏ thế) để fit con xe. Ông Todd này bảo mày chỉnh đúng thì lấy, không thì chẳng sao vì tôi cao hơn ổng đến 10cm mà. Tôi biết ổng đã phải trả tiền fit này vì chắc cũng muốn tạo điều kiện cho tôi. Vật vã 3 tiếng đồng hồ fit xe, tôi cũng học hỏi được ít nhiều các thứ và nhận được vô số lời khuyên thú vị. Xong cho em nó lên taxi về Khách sạn. 

Đến hôm nay, tôi mới lọ mọ xách máy ảnh ra chụp em nó ở từng chi tiết. Em nó công nhận đẹp thiệt. Có gì mong bà con đừng chém em nó nhé kẻo tội nghiệp. 


Xe Ceepo Viper size M, khung nặng 1,350g, phuộc 680g sử dụng carbon 40T 

Bộ giàn đầu đi cùng tích hợp là Profile Design Aeria 
với chiều cao từ ghi đông lên đến tay tựa (stack height) là 8cm. Khá là cao. Trên ống ngang có 4 điểm để làm đầu vào của các sợi cáp. Anh chàng ráp xe nói là để dành cho đề điện. 
Phanh trước Mr Control
 là một lựa chọn thay thế vì khung xe có tích hợp phanh dĩa nhưng thôi, không có chẳng sao.
Pedal Time Expresso 4 
 với trọng lượng khá là nhẹ 226 g. Bên cạnh Look thì Pháp có hãng Time này cũng chuyên làm pedal và khung xe. 
Giò Rotor 3D+
 Tôi khá là bất ngờ khi biết chiều dài cặp giò này là 170, ngắn hơn giò cũ của tôi là 172.5 nhưng anh chàng David bảo giò ngắn này giúp mày tiết kiệm năng lượng hơn. Tôi không hiểu cái này lắm nhưng cũng nghe theo.
Bộ tích hợp để ống CO2
 Được gắn lên xe. Đây là một cải tiến nhỏ cho tính tiện lợi vì cả nguyên một bộ ống CO2 bao gồm đầu bơm và 02 ống đều được gắn vào đây.
Líp 11 tầng Shimano Dura Ace 9000
 chi tiết hơn là líp 11-28. Tôi thì thích 11-25 hơn nhưng thôi cứ xài để dành cho các lần leo đèo sắp tới xem thế nào. Ngoài ra, xe này có cái ti (Skewers) là của hãng Mortop được mạ rất sắc sảo.
Yên Adamo Breakaway
 của hãng ISM (Innovative Saddle Maker), thương hiệu yên đứng đầu bảng ở Kona Count. Nếu xét về độ mềm thì dòng Breakaway này đứng ở giữa.
Bộ dĩa là một trong những cái tôi thích nhất nhưng đồng thời là lại tôi đau đầu nhất. Thích vì đây là thiết kế oval (mình hay gọi là hạt xoài) của hãng Rotor, model Qrings 110, đĩa nhỏ 36, đĩa lớn 52. Đạp mỗi lần chân ở vị trị dead spot, tức trước điểm 12h thì lực trớn của dòng oval này lướt hơn rất nhiều giúp tiết kiệm được lực. 

Điểm đau đầu của tôi là xuống đĩa nhỏ thì bị cà vào cái lên dĩa (cage) khi xích nằm ở bán kính nhỏ. Tôi canh chỉnh mất toi một đêm để tháo mở để rồi sáng hôm sau ra tiệm và kết quả đỡ hơn một chút là không cạ ở líp tầng 10-11. Keke, đau khổ quá. :)

Bánh Bontrager RL 11sp và xích KMC XX1
Cặp bánh này tôi dùng để tập luyện và tất nhiên là bánh Clincher. Ngoài ra tôi đang xài bánh và ruột Schwalbe luôn. Giá khá mềm và dễ mua ở Việt Nam qua phân phối của Jett. Xích thì tôi không có ý kiến gì lắm vì chưa thấy khác biệt gì lắm và đi mưa về rất dễ gỉ.
Skewers Mortop của Đài Loan.

Các thông số trên thân xe
Theo quảng cáo của hãng thì xe này với dòng chữ khá hách là Triathlon Specific Geometry. Điều lạ là gióng đứng là 78 độ chứ không phải 76 độ như xe Tri thông thường (xe road thường 72-73 độ). Stack là chiều cao từ cổ xe đến trục yên là 506. Độ vươn là 413 (reach). Các bạn xem chi tiết ở Bảng dưới dành cho Viper.


Số Series xe
đi cùng với một ID Scan tích hợp với trang web để lưu trữ thông tin mà theo như hãng là nếu mày có mất xe thì chỉ cần tra ID với số series trên xe là đảm bảo đó là xe của mày.

Hiện tại Ceepo được nhìn nhận là một thương hiệu khá là chuyên cho Triathlon thông qua các hình thức tài trợ cho rất nhiều VDV từ Pro cho đến Age Grouper, chủ yếu ở Úc và Tân Tây Lan. Vừa rồi top 3 vô địch Nam và Nữ ở giải Ironman 70.3 Taiwan đều đi xe họ hết và VDV tôi nghĩ nổi tiếng nhất là vợ chồng nhà Granger.

Xin kết bài này lại bằng một lời cảm ơn chân thành đến những người đã ủng hộ tôi suốt thời gian qua để tôi có điều kiện rước em xe nó về. Quả thật, không có sự hỗ trợ đó thì đối với tôi đây cũng chỉ là giấc mơ xa vời. :)
Không có nhận xét nào:
Nhãn: bike, ceepo_bike, review, triathlon
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Bài đăng (Atom)

IRONMAN Certified Coach

IRONMAN Certified Coach

Lục lọi ở đây.

Hoạt động Hàng tuần.

Hoạt động Gần nhất.

Lưu trữ Blog.

  • ▼  2015 (123)
    • ►  tháng 3 (7)
    • ►  tháng 4 (41)
    • ►  tháng 5 (20)
    • ►  tháng 6 (9)
    • ►  tháng 7 (9)
    • ►  tháng 8 (7)
    • ►  tháng 9 (12)
    • ►  tháng 10 (5)
    • ▼  tháng 11 (8)
      • Weekly Training Log - Tuần 43 - Khi tôi có bạn đồn...
      • Bánh xe - Tôi thích đồ rẻ.
      • Cận cảnh Xe đạp - Ceepo Viper 2015.
      • Weekly Training Log - Người Huế ở Huế.
      • Bản đồ Triathlon Đông Nam Á - Việt Nam đứng chỗ mô?
      • Tường thuật Giải Ironman Malaysia - Todd Gilmore -...
      • Tường thuật Giải Ironman Malaysia - Todd Gilmore -...
      • Câu chuyện Phuket
    • ►  tháng 12 (5)
  • ►  2016 (44)
    • ►  tháng 1 (10)
    • ►  tháng 2 (2)
    • ►  tháng 3 (4)
    • ►  tháng 4 (4)
    • ►  tháng 5 (3)
    • ►  tháng 6 (6)
    • ►  tháng 7 (3)
    • ►  tháng 8 (5)
    • ►  tháng 9 (3)
    • ►  tháng 11 (4)
  • ►  2017 (4)
    • ►  tháng 4 (3)
    • ►  tháng 5 (1)
  • ►  2020 (2)
    • ►  tháng 8 (2)

Nhãn

triathlon (98) ba môn phối hợp (95) triathlete (52) training (51) half-ironman (49) review (49) running (40) danang (35) ironman (34) bike (31) racing (30) swimming (30) weekly news (20) arena (14) su kien (13) ceepo_bike (9) cycling (9) newton (9) brick-workout (8) newbalance (8) challenges (7) nutrition (7) race_report (7) asics (6) shoes (6) trail (6) saucony (5) mizuno (4) Hue (2) hoian (2) ITU (1) coaching (1)

Nhà Tài Trợ

MUDE

MUDE

SUPTAMIN

SUPTAMIN

Khách đến thăm.