Cuối tuần, Chủ Nhật là ngày Đạp dài. Thế là buổi tối chuẩn bị như sau:
- 3 bình nước pha sẵn bột PowerBar. Với tình hình còn 6 tuần nữa là race thì sẽ không đủ Powerbar mất
- 4 thanh Snickers loại nhỏ
- Áo, quần, vớ, kiếng, đồng hồ, ống tay xếp sẵn.
- Xe tra nhớt, bơm lốp, mũ bảo hiểm. giày xe đạp cũng xếp sẵn.
8h, sáng Chủ nhật, trời mát mẻ để bắt đầu. Hôm nay, tôi đổi đường chạy xuống Hội An để thay đổi không khí một chút. Dù gì đây cũng là đường tôi khoái chạy nhất. Đồng thời thăm thú quán Caphe của một ông bạn người Hà Lan, Rudy để hỏi han ngày Chủ Nhật.
Đường đi, không có gì đặc biệt với vận tốc trung bình khoảng 29-30km/h, hoi ngược gió. Tôi đi líp số 3 để tăng cường độ cứng cho chân. Trên đường đi có một bác xe máy cứ đi theo tôi để quan sát, bác đi với vận tốc đều và khi đến Hyatt bác hỏi là đang tập cho Ironman ah? Tôi ngạc nhiên vì cái từ này cũng ít người biết và trả lời bác là con đang tập cho giải sắp tới. Bác nói chúc may mắn và cua vào Resort. Thú thực thấy vui vì chí ít cũng có người biết đến bộ môn mình đang theo đuổi này.
Trời nắng dần lên và khi tôi cua vào con đường dẫn vào Hội An từ đường Trường Sa, một ruộng lúa xanh mát dập dìu bóng các bạn Tây già trẻ đang lững thửng đạp xe. Các bạn í có vẻ thích thú tợn. Bạn nào cũng tay trần, và đeo kính râm để tận hưởng làn gió mát lành và mùi bùn hăng hắc. Qua một cây cầu nhỏ, một bạn Tây tóc dài đang vẽ tranh với rất nhiều người Việt đứng ngó xung quanh. :)
Đến đường Hai Bà Trưng, sau đó tôi ghé Trần Phú và ghé vào quán Ca phê Hoi An Roastery Coffee House của anh bạn người Hà Lan. Ảnh cũng là người tập Triathlon và là một Quái vật trong việc bơi. Nghe đâu, ảnh từng bơi từ Cù Lao Chàm về Cửa Đại và là một người rất được nể trọng trong những expat chơi thể thao ở đây. Nhắn tin cho ảnh thì ảnh báo sau 35 phút nữa về vì cũng đang đạp xe. Các bạn Tây nó hay thế đấy, cứ rảnh ra là tập luyện, không chạy thì đạp xe, không cái này thì cái nó. Họ là dân phong trào (theo cách nói của mình) đã như vậy thử hỏi làm sao thể thao ở nước họ không phát triển. Tôi ngồi chờ và gọi 1 ly cà phê sữa đá. Ngon tuyệt. Tỉnh luôn. Có hai bác Hàn Quốc vào hỏi tôi món gì ngon, tôi chỉ đại vô li tôi uống thế là 3 người ngồi nói chuyện về cà phê, khí hậu, tiếng Trung, lịch sử, đặt vé giá rẻ. Rất thú vị.
Tôi cà kê đến khi Rudy về và rồi thêm một bác từ New Jersey nhập cuộc nữa, thế là câu chuyện xoay quanh nước Mỹ, phong tục, phim ảnh, từ thiện, các giải đấu. Li cà phê cạn dần trong từng hớp của tôi để rồi tôi nhận thấy nhịp tim mình khá nhanh từ khi uống li này. Thiệt là đã.
Thoắt một cái đến 11h30, tôi xin phép về và khất nợ cho 02 món đã gọi và cong mông đạp xe về nhà cho kịp giờ cơm. Thế là tôi cứ líp số 3, đạp luôn trên 35km/h, có nơi lên đến 37km/h ở một số đoạn khoảng 2k nữa. Chắc sau này thì đấu tôi phải có ít cà phê trợ lực mới được.
Tổng quãng đường đã đạp 57km trong 1h38m. Vận tốc trung bình 32.3km/h