Trong sự kiện IRONMAN 70.3 Vietnam 2016 vừa rồi, chắc bạn đọc cũng biết Singapore là nước có VDV tham gia nhiều nhất ở nội dung Cá nhân với 151 người. Cùng theo dõi bài viết của bạn Paul Tan, một người đã hoàn thành cuộc đua và đã có những nhận định riêng. Bài viết được sự cho phép của người viết và tựa đề là do tui đặt. :).
---------------------------------------------------------------------------------------
Được xem là một trong những giải nóng nhất thế giới, do đó, tôi đã tiến hành đăng kí ngay cuộc đua với gói tham gia vào giải Cebu vào tháng 08 sắp tới.
Tập luyện:
Với quyết tâm sẽ thi tốt hơn vào năm nay, tôi theo kế hoạch tập trong 20 tuần trong đó có 4 tuần nền, 8 tuần tích lũy và 8 tuần chuyên sâu. Kế hoạch tập này tôi sử dụng từ Trainer Road và có chút điều chỉnh để phù hợp với tôi hơn.
Mỗi tuần, tôi sẽ tập trong 10 tiếng và bao gồm 3 ngày tập kép (2 món mỗi ngày). Về cơ bản, mỗi môn sẽ có một bài VO2 max interval, một bài tempo và một bài sức bền. Riêng về món đạp xe thì tôi chỉ thực hiện 02 buổi cho một tuần.
Sau đó, tôi đã quen với kế hoạch này và bắt đầu thấy sự tiến bộ qua từng môn. Tuy nhiên, sau 8 tuần thì dường như kết quả của tôi không còn được nâng lên nữa. Sau khi tìm hiểu trên mạng, tôi thấy đây dường như là hiệu chứng của việc tập quá sức thế là tôi giảm khối lượng và cường độ các bài tập cho 02 tuần tiếp theo. Ngoài ra, tôi còn bị đau răng và sốt kéo dài trong 5 tuần trước ngày thi.
Thế là, tôi đến với cuộc thi với sự không chắc chắn và tự tin lắm nhất là sau khi thi giải Metaspint trước đó nữa. Phong độ của tôi không còn tốt như trước đây nên tôi điều chỉnh mục tiêu từ 6h30 xuống còn 6h45, thậm chí dưới 7h để hoàn thành dưới cái nóng là điều hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Đi lại:
Sự phấn khích hiện rõ trong tuần trước ngày thi đấu. Hầu hết bọn tôi đều bay bằng hãng Jetstar để đến Đà Nẵng và đều tập trung xuất phát ở sân bay. Thiệt là đã khi có đồng bọn như thế này! Ra tiễn chúng tôi là Kevin và Jasper, cám ơn các bạn rất nhiều.
Khá là chắc chắn với các đánh dấu của mình thế nên chúng tôi định là sẽ ráp xe luôn tối hôm đó và làm một vòng vào sáng hôm sau. Thế là chúng tôi về luôn khách sạn Hyatt, đây cũng là địa điểm tổ chức thi đấu và rất nhanh chóng, tôi thấy đây là một địa điểm tuyệt vời.
Các bạn cùng phòng với tôi là Yuxuan, Fiona và Peillin đã check in khá sớm. Chúng tôi thuê một căn nhà 3 phòng ngủ với hướng nhìn ra biển, một vị trí rất đẹp.
Eddie và tôi liền gọi ngay dịch vụ phòng khi vừa đến và nghe Yuxuan và Fiona kể lại chuyện của họ về việc bị thất lạc hành lí. Một giờ sau, chúng tôi nhận được một cuộc gọi thông báo là xe của nhóm chúng tôi đã được tìm ra và đã đến khách sạn. Cả nguyên đám bọn tôi ra lấy xe và cùng nhau set up luôn. Sau một hồi nói chuyện, chúng tôi chìm vào giấc ngủ.
Ban đầu, chúng tôi dự định sẽ đi lấy bộ dụng cụ thi đấu vào 9h sáng sau đó đi bơi và làm một vòng đạp xe. Tuy nhiên, xe của chúng tôi chưa đến nên Yuxuan và Fiona đã đạp xe. Chúng tôi gặp nhau tại bữa sáng và cùng nhau đi lấy bộ thi đấu.
Khi vào khu vực làng Ironman, sự phấn khích lên cao khi tra tay vào vòng thi đấu. Không có nhiều thứ để mua lắm nhưng tôi cũng quất 2 cái áo sự kiện và 01 áo cụt tay để mặc vì không còn áo quần. Toàn bộ áo của tôi nằm trong hộp xe rồi.
Ra khỏi expo, chúng tôi ra biển để làm một vòng bơi. Nước rất đẹp nhưng sóng hơi to ở 100 m đầu tiên. Những kí ức về lần bơi Metasprint với các con sóng lại quay về ám ảnh tôi nhưng tôi biết tôi phải vượt qua nó. Bọn tôi cùng nhau bơi ra đến phao và tụ tập ngoài đó để bàn về cách bơi và quay về. Làm thêm một vòng nữa cho đã rồi về phòng chuẩn bị cho phần chạy.
T
rước ngày thi:
Chuyến bay kéo dài trong 2 giờ 30 phút và chúng tôi đến sân bay Đà Nẵng lúc 8h30 tối. Chúng tôi khá hồi hộp chờ đợi những thùng để xe vì trước đó chúng tôi có nghe đến một vài sự cố về việc thất lạc các con xe này.
Cái nóng của Đà Nẵng quả là danh bất hư truyền, nhưng đến lúc chạy thì chúng tôi không thấy nóng lắm và lại còn có gió nhẹ từ biển thổi vào nữa. Chúng tôi vào thử khu vực chuyển tiếp, và làm vài tấm ảnh và quay về phòng tắm táp chuẩn bị cho bữa trưa.
Chúng tôi dùng bữa tại Lotte Mart, xem chừng là nơi mua sắm duy nhất tại Đà Nẵng. Đây là một siêu thị và thức ăn thì không được ngon cho lắm. Ăn uống xong, bọn tôi về khách sạn đánh một giấc ngủ trưa để chiều tham gia buổi giới thiệu về lộ trình đua (race briefing).
Tại buổi giới thiệu, nhiệt độ dự báo sẽ là 37 độ C và dự cảm (real feel) sẽ là 45 độ. Tôi đã thầm ước là trời như buổi chạy ban sáng là đẹp. Sau đó, Roger vào báo là xe của chúng tôi đã đến sân bay và lên taxi chúng tôi cùng ra xe lấy hàng. Chúng tôi như cất đi được một gánh nặng vậy.
Eddie và tôi liền quay về phòng để ráp xe. Yuxuan và Fiona cũng nhào vô giúp một tay. Ráp xong, tôi làm một vòng khách sạn để xem thế nào rồi lại quay về phòng dán các số lên xe và đi ngủ. Ngày mai là một ngày trọng đại đây!.
Ngày thi đấu:
Eddie và tôi vào bãi giữ xe tiến hành đăng kiểm lúc 4h30 sáng. Sau khi mọi việc đâu vào đó, bọn tôi tụ tập ăn sáng tại phòng và cùng nhau tiến ra khu chuyển tiếp.
Phần bơi.
Tôi có đôi chút lo lắng vì các con sóng khá to của ngày hôm trước ở 100m đầu. Tôi cũng được nghe là sóng buổi sớm sẽ không mạnh lắm. Sáng đó, bọn tôi khởi động và được chiêu đãi món sứa và cả đám đều ngứa và gãi sồn sột. Đường đua khá là thằng và quả thật sóng không còn mạnh nữa.
Xuất phát ở lượt 35-40 phút theo kiểu từng nhóm một, tôi tiến ra biển cùng với nhóm 6 người. Kiểu xuất phát này sẽ giúp loại trừ hỗn độn như hiệu ứng máy giặt, trừ phi ai đó xuất phát sai nhóm và bị vượt lên bởi những tay bơi cứng cựa.
Tôi chạy ra đến đoạn 20m và nước đến ngang hông và bắt đầu ngụp xuống. Biển có hơi sóng và có một chút lo lắng hiện lên trong tôi. Tôi trấn an là bơi cũng sẽ như hôm trước với pace chậm, chắc kèm với hít thở sâu. Sau 100m, sóng đã lặng và tôi tiến ra cái phao đầu tiên.
Các pháo bố trí trên đường bơi quả là nhỏ và khá khó để quan sát. Tôi bám theo bất kì ai bơi ở phía trước và luôn để dây phao nằm trong tầm quan sát của mình. Sầu khúc của, tôi thấy Yuxuan ở hướng 5 giờ và sau một khúc cua nữa thì tôi thấy cô ấy lần nữa. Thêm 02 lần rẽ nữa là tôi đã thấy bãi biển. Đến bây giờ thì các con sóng lại giúp tôi trượt nhanh hơn vào bờ.
Tôi lại thấy Yuxuan ở hướng 5 giờ và cô ấy tiến rất nhanh, tôi bám theo và bất ngờ một gã bơi vào giữa hai chúng tôi và đá tôi ra khỏi dây phao.
Hơi bực, tôi cứ thế bám theo. Yuxuan lại vượt lên trên tôi và tôi đã thấy cô ấy đứng dậy. Tôi làm thêm hai sải nữa và đứng lại và hỏi ngay Yuxuan "Mày núp sau tao cả đoạn à?". Đâu có - cô ấy cà khịa liền.
Khoái trá vì có đồng bọn, tôi chạy vào bờ và nhìn đồng hồ chỉ 41 phút. Không chắc lắm về thời gian chính xác cho phần bơi, và để khỏi phí, tôi nhanh chóng vào bờ.
T1 cách biển 600m và phải chạy trên đoạn đường lát đá gồ ghề và tất nhiên khá đau khi chạy chân trần, tôi hong khô người, đeo giày và mũ bảo hiểm đế bắt đầu hần đạp xe.
Phần đạp.
Đường ở Đà Nẵng rất đẹp và 10k đầu tiên là đoạn cảnh vật rất đẹp dọc theo bờ biển Đông. Cảnh đẹp quá khiến tôi chỉ muốn dừng lại để chụp vài tấm hình. Đoạn dốc duy nhất dài khoảng 600m khi lên cầu, một trong 7 cầu của thành phố. Phần hay nhất của đoạn đua là đoạn 02 vòng với gió từ tất cả các phía. Sau khi xong, tôi quay lại hướng Hyatt và điểm quay đầu cách đó 6km. Đoạn 6km này thực sự là thách thức vì ngược gió rất mạnh. Tuy nhiên sau khi quay đầu, gió thuận giúp tôi đạp đến 40km/h.
Kế hoạch của tôi là đạp duy trì ở ngưỡng 50% ftp (fuctionanal threshold power) cho 30 km đầu. Tôi đạt được điều này và tận hưởng cảnh vật xung quanh. Tôi bị vượt lên bởi khá nhiều cua rơ nhưng vẫn duy trì được sức.
Kế hoạch tiếp nước của tôi là lấy nước ở các trạm vì tôi muốn càng nhẹ càng tốt. Phần nạp năng lượng là tôi dùng 01 thanh Bonk Breaker 02 viên nhộng muối sau 15 phút, một GU gel và viên nhộng sau 45 phút và một 1 thanh Bonk Breaker và điện giải sau 45 phút nữa.
Chuyển tiếp lần 2 với việc chạy trên đá với can dưới giày, phần dắt xe vào và trên đường khá hẹp và bị tắc nghẽn, tôi tháo giày và chạy chân đất cho phần còn lại. Sau khi xịt nhanh một lượt kem chống nắng và dán Salonpas (thực ra dán cho vui vì tôi không bị chuột cắn bao giờ), tôi bắt đầu phần chạy.
Phần chạy.
Đường chạy là đoạn thằng 10.5 cho mỗi lượt đi và về và trùng với 10km đoạn đầu đạp xe. Bóng cây rất ít và hầu như không có tác dụng. Nước và đá lạnh khá đầy đủ trừ một hoặc hay trạm gì đó. Vạch đích được đặt trên bãi biển.
Tôi dùng đôi giày On Cloud mới mua tuần trước. Test thử thì thấy nó khá nhẹ và thoải mái. Mặc dù chưa chạy quá 10km bao giờ, nhưng tôi thấy hoàn toản ổn.
Tôi khởi đầu chạy khá nhanh và đạt ngưỡng pace 6, tôi ép mình phải chậm lại và thong thả đi bộ qua các điểm tiếp nước. Sau 5km, tôi nhận ra nhiều người quen bắt đầu hướng quay về và động viên họ.
Khi ra khỏi T2, tôi mới nhận ra là mình để rớt 2 gói gel. Không còn cách nào khác là phải sử dụng gói khác, may mắn là cùng hiệu nhưng chỉ khác mùi vị tí. Ra khỏi các điểm tiếp nước, tôi luôn mang theo các miếng bọt và chai nước lạnh để uống và dội lên người. Tôi có tăng tốc lên nhưng vẫn dè dặt.
Đến mốc 16km, có một chị người Nhật ở phía trước tôi. Chị ấy chạy pace rất ổn và tôi quyết phải bám theo. Chúng tôi chạy song song nhau và cùng trò chuyện, thi thoảng tôi chạy trước chi ấy nhưng đa phần là ngược lại.
Đến cây số 19 thì tôi đã có thể mỉm cười, còn 2 cây nữa thôi và tôi vẫn thấy ổn và tăng tốc dần. Những kí ức về tập luyện cho giải hiện về nào buổi bơi với cái kính vỡ, chạy lúc 5h sáng hay đạp xe trong nhà đến mức chóng cả mặt. Tôi bắt đầu rẽ vào khu vực khách sạn và thấy Jerlynn đứng trước để chào mừng. Một vài đoạn cua nhỏ nữa và tiến về khu vực gồ ghề ở vạch đích, băng qua con dốc và nhảy cẩng lên khi cán đích.
I am Triumphant (tên blog của tác giả).
Chân thành cảm ơn Chúa trời đã phù trợ. Hai lần ở phần đạp xe, tôi đã vấp phải thứ gì đó và loạng choạng. Tạ ơn Ông đã giúp con hoàn thành chặng đua và giúp nhóm an toàn.
Cám ơn đến vợ đã trông nom đến hai đứa nhóc trong suốt thời gian tập luyện và thi đấu.
Cám ơn đến các chị em Triumphy đã đứng dưới nắng để cổ vũ cho dù đến hai lần tôi gào lên để thu hút họ.
Cám ơn đến biệt đội Yellowfish và gia đình Triumphant đã động viên tôi những điều tôi hướng đến.
Tôi học được ở đây là giữ vững tốc độ, xuất phát thoải mái và hướng đến Negative Split. Cố đến trước ngày thi 02 ngày để đề phòng những sự cố như lạc xe.
Trên hết tất cả, đây là một cuộc thi với đường đua tuyệt hảo. Đây hẳn sẽ là một trong những địa điểm phải đến trong khu vực. Tôi nghĩ là đã gặp may vì thời tiết có lẽ không quá nóng như năm trước. Do vậy, tôi hoàn toàn khuyến khích tham gia cuộc thi.
-------------------------------------------------------------------------------------
Thank Paul for your review and recommendation. Wish you all the Best and Hope to see you next year in Danang, Vietnam. :)