Tác giả John Hanc của tờ New York Times có một bài viết về việc tham dự giải IRONMAN WORLD CHAMPIONSHIP tổ chức hằng năm ở Kona, Hawaii. Xin được phép chuyển thể nguyên văn bài viết để bạn đọc cùng tham khảo.
---
Khi Marc Blumencranz dành được vé đi tham dự giải IRONMAN World Championship tổ chức ở Kailua-Kona năm 2013, anh đã không tiếc thứ gì cho việc chuẩn bị để tranh tài tại ngày hội đỉnh cao này.
|
Marc, ở làn bơi giữa, đang tập luyện cho giải IRONMAN WORLD CHAMPIONSHIP |
Những thứ anh chi trả để chuẩn bị cho giải Kona, theo cách gọi vắn tắt của dân trong nghề, vượt xa những món như bộ áo quần wetsuit hay bộ ghi đông mới cho xe. Để thích nghi tốt nhất với điều kiện nhiệt đới ở Hawaii, anh thuê luôn một căn nhà ở ngay bến cảng Ali'i Drive cho hẳn 10 ngày trước ngày thi. Một bác đầu bếp cũng được anh mướn theo để chuẩn bị cho những bữa ăn và bên cạnh bầu đoàn thê tử đó là các chuyên gia về xoa bóp, vật lí trị liệu, bác sĩ tâm lí cũng theo chân anh.
Tổng chi phí dự tính: 100,000USD.
Phản ứng đầu tiên của tôi là - anh không cần phải làm thế, theo lời của Jose Lopez, huấn luyện viên Long Island Tri ở Mineola là người theo sát Marc với một chương trình tập nặng đô trong 10 tuần trước ngày đến Kona. Tôi đã bảo là "Anh có thể tập với tôi, không cần phải đến tập ở Kona sớm đâu". Anh ấy chỉ bảo "Tôi sẽ đưa anh đi Kona cùng luôn".
Marc năm nay đã 52 tuổi và làm giám đốc của BWD, một doanh nghiệp tư nhân lớn trong ngành bảo hiểm và quản lí tài sản đóng tại Plainview, NY. Sự nghiệp thành công đã giúp Marc bước chân vào thể thao. Tại những sự kiện như Kona, không khó để tìm kiếm những nhân vật sẵn sàng chi cả núi tiền để thỏa mãn chinh phục giấc mơ hoàn thành giải đấu.
Một cuộc khảo sát vào năm 2015 của World Triatlon Corporation, đơn vị sở hữu giải đua Kona và các giải IRONMAN cho biết rằng - tổng thu nhập trung bình của các VDV tham gia cự li IRONMAN vào khoảng 247,000USD/năm. USA Triathlon, tổ chức chuyên về Ba môn phối hợp lớn nhất thế giới thì cho rằng con số đó là 126,000USD/năm bao gồm các VDV tham gia ở các giải ngắn hơn.
"Tôi không biết đây có phải là môn dành cho người giàu không nhưng chắc chắn đây là một môn thể thao dành cho những người có đẳng cấp (upscale), tiến sĩ Steven Jonas ngành Sức khỏe công cộng của Đại học Stony Brook cho biết. Ông đồng thời là tác giả của cuốn sách "Ba Môn Phối hợp cho người bình thường" và cho biết thêm "Để chạy Marathon, bạn cần một đôi giày, một bộ áo quần và có lẽ thêm cái bình nước. Để hoàn thành Ba Môn phối hợp, bạn cần nhiều thứ hơn thế nữa."
Các VDV nghiệp dư thường chi trả nhiều nhất cho các vật dụng tập luyện. Để có vé đi Kona, Micheal Berland, trưởng nhóm bầu cử và phân tích chính trị của công ty Edelman-Berland phải giành được thông qua suất làm từ thiện.
IRONMAN Foundation, một chương trình của WTC, gây quỹ thông qua việc đấu giá các suất thi đấu. Mỗi năm, sẽ có 04 suất được phát hành.
"Tôi và vợ đã quyết định đây sẽ là hoạt động từ thiện của chúng tôi trong năm 2015", người đàn ông năm nay 47 tuổi, sinh sống ở Mt. Kisco, NY nói thêm. Để đảm bảo chắc suất, ông ấy đấu cái gọi là "pre-emptive" với giá 50,200USD.
Lí giải cho việc chi tiêu này của mình, Micheal phát biểu "Khoản tiền này sẽ giúp các trẻ em ở Hawaii, đồng thời giúp tôi có thể tranh tài tại giải".
|
Marc, giữa, cùng với các HLV, Jose Lopez, trái và Les Madey, chuyên gia trị liệu, phải. |
Tỉ lệ lớn các Doanh nhân thành đạt tham gia nhiều vào các bộ môn thể thao sức bền đã không còn gì đáng ngạc nhiên và đây dường như là đặc tính của họ. Tiến sĩ Micheal Sachs, chuyên gia tâm lí thể thao của Đại học Temple giải thích "Họ là những người có tầm ảnh hưởng, mục tiêu rõ ràng và thần kinh vững vàng. Họ cũng nhận ra rằng để căn bằng cuộc sống, họ phải duy trì một sức khỏe cả thể chất và tinh thần và cách tốt nhất là lao vào tập thể dục."
Ngoài ra, còn có một lí do khác "sướng" hơn. "Nếu anh mặc một cái áo dành cho người cán đích của giải Boston Marathon hay giải IRONMAN, đây là chứng nhận cho thấy anh không phải mua nó và là giành được nó", tiến sĩ Sachs nêu thêm.
Các giải Ba môn phối hợp IRONMAN không hẳn là các giải hạng A dành cho các bộ môn sức bền. Trong 5 năm qua, Jeff Adams, một cán bộ đã về hưu của Morgan Stanley hiện đang sống ở Elkhorn, Wisconsin dành thời gian cho việc chạy khoảng 20 giải Marathon trên khắp thế giới như New York, Boston, London, Tokyo và thậm chí là ở Nam Cực.
Ông ước tính để theo đuổi sở thích này, chi phí cho việc đi lại, thẻ tập Gym tốn mỗi năm của ông khoảng 50,000USD trong suốt 5 năm qua. Nhưng ông tếu táo đùa là đây là khoản đầu tư vào chạy bộ và những lợi ích mang lại là tăng cường sức khỏe, giảm cân và có cơ hội chu du khắp mọi miền quả đất.
Phụ nữ, tất nhiên cũng phải thành đạt, thì khó có thể được tìm thấy hơn ở các giải cũng như dành ít tiền hơn cho việc mục tiêu tập luyện và thi đấu. "Tôi không biết là có nhiều phụ nữ sẵn sàng có đủ tâm lực và tài lực để theo đuổi những thứ siêu khó nhằn này", trích lời cựu VDV chuyên nghiệp Lee DiPietro, 57 tuổi, tác giả của sách "Ngược gió: Cuộc đua của các Ironwoman và sự tồn vong của gia đình". Nhưng bà cho rằng điều đó đang thay đổi.
Bằng tất cả những nỗ lực, ông Marc tập trung vào tập luyện ngày đêm để hướng về Kona với đỉnh cao là ngày tranh tài. 3.8km bơi, 180km đạp xe và chạy một cái Marathon 42km trong điều kiện nóng như thiêu đốt và gió cùng hơi nóng núi lửa ở Hawaii. Giành được vé tham dự quả là rất khó, Marc đã từng 02 lần hoàn thành giải IRONMAN Lake Placid ở New York để kiếm cơ hội đi Kona nhưng rõ ràng ông không phải là VĐV chuyên nghiệp.
"Tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể đến Kona", người đàn ông sống ở Old Brookville, NY thừa nhận. Và khi biết mình có suất đi, tôi đã nói với ông bạn già chơi Golf của mình là đi Kona cũng giống như là dân Golf được đánh ở giải Augusta [một trong 04 giải Majors danh giá của môn Golf, tổ chức ở sân Augusta, Georgia].
Ngày 12/10 là ngày thi đấu, trước sự động viên của mọi người, Marc Blumencranz đã hoàn thành cuộc đua trong 13 giờ 19 phút 56 giây, cách rất xa nhà vô địch Frederik Van Vlierde [vô địch WORLD CHAMPIONSHIP 2013] nhưng đồng thời cũng rất thoải mái cách thời gian quy định của giải là 17 tiếng.
Ông ấy đã rơi vào vòng tay của gia đình, bạn bè và đội ngũ và giây phút đó rất khác biệt. "Cứ như là cả team Marc đều đang ở đây", ông hồ hởi. "Tiền bạc không mua được sự hài lòng do việc thi đấu cật lực. Bạn không thể mua được khoảnh khắc về đích này".
Bài gốc xin được đưa ra ở đây để mọi người đọc thêm.