Ba Môn Phối hợp (Triathlon)

Ba Môn Phối Hợp BLOG

  • Trang chủ.
  • Chủ Trang.
  • Tài Trợ.
  • Lịch thi và Kết quả.
  • Đánh Giá Sản phẩm.

Thú tội của một người làm trong tổ chức.

Như các bạn đã biết, đã thấy hoặc chưa biết, chưa thấy, trong sự kiện Ironman 70.3 Vietnam lần thứ 3 vừa mới kết thúc ở thành phố Đà Nẵng, tôi được giao một chân công việc đó là làm ở Khu chuyển tiếp (KCT). Khối lượng công việc mặc dù chỉ mang chức danh hỗ trợ nhưng thực sự nhiều vô kể. Kể ra có lẽ cũng không cần thiết. Nhưng qua Blog này Tú cũng có gửi đến vài dòng:

(mở ngoặc chút, bài viết sẽ có tên một vài cá nhân mà hoàn toàn chưa thông báo gì đến họ)

+ Đầu tiên: xin chúc mừng tất cả các bạn Vận động viên và gia đình đã tham gia và cán đích trong niềm vui chinh phục. Khi đứng (hoặc ngồi khi đuối quá) và được thấy lần lượt mọi người băng qua mình, gọi tên và high five các bạn, cảm  giác đó cũng mang lại rất nhiều edorphin giúp mình vượt qua cái nắng khắc nghiệt. Hãy tận hưởng những niềm vui này.

+ Tiếp theo: là lời cám ơn đến

- Đó là các bạn đã cùng team Volunteer với Tú. Mọi người đã cùng nhau làm mọi việc với một tâm niệm duy nhất: làm cho sự kiện thành công. Đó là các bạn đến từ những câu lạc bộ Chạy trên khắp cả nước, các câu lạc bộ Đạp xe ở Đà Nẵng. Rất mệt nhưng rất vui, đúng không ạ!

- Đó là các bạn cổ động viên đã đồng hành cùng những người bạn, người thân của các bạn. Sự kiện sẽ thiếu sinh khí biết bao nhiêu nếu như không có những sắc màu này.

- Đó là những người đã đến Đà Nẵng, thành phố nơi tôi sinh sống để tạo ra hình ảnh vô cùng đa dạng cho những ngày cuối tuần vừa qua. Nói đúng hơn là cám ơn họ đã chi tiền đến thành phố tôi, tạo ra dòng tiền để rồi tôi cũng là một người nhận được những ích lợi từ đó.

+ Tiếp đến: là lời xin lỗi đến các những người làm việc cùng, những bạn vận động viên và tất cả những người xung quanh. Có quá nhiều cuộc gọi điện thoại bị nhỡ, có quá nhiều những ngôn từ không hay kèm theo là những lần gương mặt của tôi hoàn toàn không có chút cảm xúc gì cả. Sự nóng giận và nhiều khi hơi thiếu kiềm chế của tôi chắc chắn đã ảnh hưởng không ít người. Tôi chân thành xin lỗi.

+ Lời cuối: cho tôi xin đôi dòng bênh vực một chút nữa thôi về câu chuyện cạnh tranh giữa team Danang Runners và team Tri365.

Tại sao tôi lại viết về câu chuyện này vì có quá nhiều thứ để viết lên các bạn ạ. Xin được bắt đầu bằng nguồn gốc.

Tôi thi ở giải đầu tiên năm 2015 (và trước đó 2 tháng, blog này ra đời) và gần như duy nhất chỉ có tôi là người Đà Nẵng thi đấu. Khắc nghiệt, chi phí quá cao, đầu tư thời gian quá nhiều và gần như không nhận được bất kì sự quan tâm nào chính là những trở ngại vô cùng lớn cho tôi ở thời điểm đó. Nhưng không, gần như tất cả các bạn ở trong nhóm tôi đều ít nhiều ra cổ vũ, hò hét, động viên tôi ở mọi nẻo đường (có lẽ chỉ trừ ngoài biển).

Năm tiếp theo, ở Đà Nẵng có thêm 2 người nữa và 1 team tham gia. Tôi đã thấy là nó đã có sự lớn lên trong cái cộng đồng bé nhỏ này. Trên đường đua, đã có những sự phân công phối hợp để hỗ trợ tôi và những người bạn. Vẫn là những gương mặt đã từng xuất hiện trong mùa giải trước đó để họ cơ hội góp phần vào sự kiện của thành phố mà tôi tin chắc họ không có ý định đó ban đầu. 

Rồi những buổi nhàn đàm bàn vu vơ về một mùa giải mới khi có lịch đăng kí sớm. Chúng tôi xác định những ai sẽ thi, những ai cần push thêm chút ít để thi và những ai cần ép buộc để thi. Để rồi, vượt qua tất cả những khó khăn về thời gian, tài chính, gia đình, công việc. Nhóm Danang Runners chúng tôi cũng ra được một bộ khung gồm 7 người tham gia và 1 team mang tên nhóm. Tôi vui lắm vì đó là những gì tôi muốn làm để phát triển. Những cổ động viên ngày nào giờ đã chính thức đặt chân vào con đường gian khổ mang tên Ironman, những người còn chưa có xe đạp cũng nghe tôi dụ để trả góp, chắt chiu từng đồng lương tháng còm cõi để mua xe. Nhóm Relay team của Danang Runners cũng được thành lập và đăng kí nhờ sự đóng góp hảo tâm từ những người yêu mến trong nhóm với 50% lệ phí tất nhiên kèm theo điều kiện là đứng top 3 nội dung mixed, nếu ai DNF, người đó phải trả tiền lại cho các nhà đầu tư. Ngày đăng kí sớm đóng lại vào 30/10 và chúng tôi xong giai đoạn tiền-chuẩn bị. Thế đấy, ai cũng sẵn sàng cho việc tập luyện hướng đến ngày hội vào tháng 05.

Rồi tháng 05 cũng đến với cái nắng kinh người như mọi khi. Là một người tổ chức, tôi gần như gom hết tất cả những Runners trong nhóm tham gia vào công tác hỗ trợ Ban tổ chức cùng tôi. Tôi cũng muốn anh em khác vì bận không tham gia được thì ngày thi hãy ra cổ vũ đi. Nhưng rất tiếc, ý tưởng tổ chức một cách có bài bản để cổ vũ đã không thực hiện được vì không đủ nhân sự.

Ngày thi.

Với đôi mắt lờ đờ của một thằng mất ngủ và liên tiếp lấp những lỗ hổng trong khu vực được giao. Thấy mọi người ùn ùn xuống biển để xem lượt bơi. Tôi ứa lòng lắm vì tôi muốn được như họ lắm. Nhưng công việc là công việc. Tôi chỉ thực sự sống dậy khi lần lượt gương mặt thân quen đi vào khu transition. Tôi đập tay, la hét, gọi tên tất cả những ai tôi biết mà tôi gặp ở cổng dắt xe. Tôi phá luật vì lúc đó tôi lúc đó đang mặc cái áo Organiser, tôi không có quyền cổ vũ cho bất kì một ai. Nhưng bạn ơi, tôi không phải là một cỗ máy chỉ đưa ánh mắt mệt mỏi vô hồn vào những con người sống động đó. Họ là những người chấp nhận gian khổ như tôi và quan trọng hơn Họ là bạn tôi. Tôi thấy cần thiết cổ vũ cho họ. Chỉ thế thôi.

Những người dắt xe ra cổng đầu tiên mà thuộc Amateur hiển nhiên là tôi có thể đoán được như anh Thành (team Tri365) David (team Newborns) Sophie, Nhân, Minh, Cal Nguyễn. Vì giữ một góc nhìn khá "thiên vị" cho những người bạn, gần hơn là những thành viên thi đấu trong nhóm và gần nhất là team Danang Runners, tôi canh khoảng cách thời gian giữa anh Thành và ku Đạt khi ra khỏi bãi. Bằng cái đồng hồ Casio cùi bắp tôi biết đó là 8 phút. Để đó cái đã vì ngay sau đó, tôi dùng đồng hồ để xem các mốc thời gian khác như Sprint xuất phát, giờ đóng Cut off Time để luân chuyển các vị trí. 8h56 phút, Pro về. Tôi dự đoán tầm 9h30 là các bạn cạnh tranh Relay cũng đến nên tôi đứng ở vị trí đón xe vào. Lần lượt David, anh Thành vào rồi. Ku Đạt sau gần 10 phút rồi cũng đến với gương mặt thất thần, xe thì loang lổ vết gel dính vào khung, xích thì trật. Khi giao chip thì tôi biết nó bị té. Đây là điều tôi lo lắng vì nó thực sự không có đủ kinh nghiệm và càng làm cho khoảng cách càng xa hơn. Xong phim, hết hi vọng. Đến đây tôi nghĩ mình cần tập trung vào công việc cho xong vì còn lâu lắm ngày dài mới kết thúc.

Gần đến 11h30, tôi lại chú nhãn mục vào đồng hồ để xem có những ai quen cán đích sub5h không ở  vị trí chạy về Finish Line? Thấy mỗi Kristof, ngoài ra tiệt. Trời gió và nắng kinh người và tôi và cùng các bạn chẳng ai có tâm trạng để ăn mấy hộp cơm vứt lăn lóc đó. Vừa bỏ đi thì thấy nhóm Danang Runners về với cái cảnh 3 người trong nhóm đuổi theo và tất nhiên Quang nhất, Đạt sau và bé Đoan bét. Tôi không thấy anh Linh đâu cả. Ổn rồi, đã về đích là được rồi và vị trí thứ 3 đã được đảm bảo. Gánh nặng thứ nhất của tôi đã xong. Đến gần 12h, tôi lại quay đó để xem những ai cán đích sub 5h30, chỉ thấy mỗi Nhân Trần. Sau đó tôi không xem đồng hồ để đoán giờ về các VDV khác nữa và đi lững thững như Zombie trần trụi trong cái bãi xe vắng ngắt giữa lúc MC xướng tên những người thắng giải.

 Sau đó, mọi người đều đã biết thông qua những bức ảnh. Danang Runners lên ngôi vô địch. Và giờ đây team đang bị đặt vấn đề vì chức vô địch có được là do những người hỗ trợ. Luật ghi rất rõ nếu có người hỗ trợ thì người đó sẽ bị loại (tôi là người dịch mà). Bạn hẳn còn nhớ hình ảnh của tôi khi về đích 2 năm trước là tôi bồng con gái và vợ tôi cầm cái nón theo sau. Tôi có hỏi ban tổ chức về trường hợp của mình là tao làm sai luật mà vì sao không bị loại. Tôi không nhớ rõ câu trả lời lắm nhưng đại ý là không cản trở người khác là được. Thứ hai, nếu Danang Runners không lên ngôi vô địch mà ở vị trí thứ hai thì như thế nào? Tôi nghĩ các bạn cũng hình dung ra câu trả lời.
Bức ảnh duy nhất trong cả tuần sự kiện trong máy tôi. Lúc này tầm 5h15 khi đó mọi người đã về hết và còn lác đác vài chiếc xe để lại.

Thế đấy, ngoài kia trời càng nắng hơn nhưng rất mong các bạn, các anh nguội lại. Bài viết này không mang mục đích biện giải mà chỉ cho mọi người một góc nhìn của tôi, một người tổ chức giải với những suy nghĩ và nhìn nhận và đơn giản tôi thấy cần phải được viết ra. 

Không có nhận xét nào:
Nhãn: ba môn phối hợp, bike, danang, review, triathlete
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Bài đăng (Atom)

IRONMAN Certified Coach

IRONMAN Certified Coach

Lục lọi ở đây.

Hoạt động Hàng tuần.

Hoạt động Gần nhất.

Lưu trữ Blog.

  • ►  2015 (123)
    • ►  tháng 3 (7)
    • ►  tháng 4 (41)
    • ►  tháng 5 (20)
    • ►  tháng 6 (9)
    • ►  tháng 7 (9)
    • ►  tháng 8 (7)
    • ►  tháng 9 (12)
    • ►  tháng 10 (5)
    • ►  tháng 11 (8)
    • ►  tháng 12 (5)
  • ►  2016 (44)
    • ►  tháng 1 (10)
    • ►  tháng 2 (2)
    • ►  tháng 3 (4)
    • ►  tháng 4 (4)
    • ►  tháng 5 (3)
    • ►  tháng 6 (6)
    • ►  tháng 7 (3)
    • ►  tháng 8 (5)
    • ►  tháng 9 (3)
    • ►  tháng 11 (4)
  • ▼  2017 (4)
    • ►  tháng 4 (3)
    • ▼  tháng 5 (1)
      • Thú tội của một người làm trong tổ chức.
  • ►  2020 (2)
    • ►  tháng 8 (2)

Nhãn

triathlon (98) ba môn phối hợp (95) triathlete (52) training (51) half-ironman (49) review (49) running (40) danang (35) ironman (34) bike (31) racing (30) swimming (30) weekly news (20) arena (14) su kien (13) ceepo_bike (9) cycling (9) newton (9) brick-workout (8) newbalance (8) challenges (7) nutrition (7) race_report (7) asics (6) shoes (6) trail (6) saucony (5) mizuno (4) Hue (2) hoian (2) ITU (1) coaching (1)

Nhà Tài Trợ

MUDE

MUDE

SUPTAMIN

SUPTAMIN

Khách đến thăm.